Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Đang xuân sao lại vội lìa đời!
Mới chiều hôm trước còn nguyên vẹn,
Mà sáng sớm này lại tả tơi!
Dẫu biết hoa tươi rồi phải héo,
Nên đành dạ xót vẫn không vơi!
Lặng người nuối tiếc trong cơn gió
Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Thi Nang
Category Archives: Thơ
XUÂN VỀ…XUÂN ĐI…
Thi Nang
TẠM BIỆT XUÂN
Nhớ mới hôm nào đợi đón xuân
Mà ngày nay phải sắp xa xuân
Vài chung tiễn biệt nồng trời hạ
Một chén chia lìa lạnh đất xuân
Ấp tủi ôm sầu băng sóng gió
Gom thương góp nhớ trải đường xuân
Bao giờ nhìn thấy hoa đua nở
Én lại quay về với dáng xuân
Thi Nang
NHỚ NGƯỜI Ở LẠI
Ráng nhuộm chiều quê đỏ góc trời
Thương người bến cũ lắm em ơi!
Mong ngày hội ngộ gan tê tái
Nhớ cảnh chia ly ruột rối bời
Dõi mắt trông về xa dịệu vợi
Quay đầu ngó lại biệt mù khơi
Đường trần vạn nẻo dồn chân bước
Nắng nhạt sương sa quạnh quẽ đời
Thi Nang
CUỘC CHIA LY HOÀNG HÔN ĐỎ
Đỏ bóng hoàng hôn nhuộm biển trời
Thương chiều tiễn biệt bạn tình ơi!
Sóng hôn bờ cát cho tâm nhói
Gió thoảng tóc mây để dạ bời
Cánh nhạn âm thầm về nẻo vắng
Con tàu lặng lẽ vượt trùng khơi
Bồi hồi nhớ lại ngày xưa ấy
Mang bóng hình ai đến trọn đời
Thi Nang
XUÂN QUÊ NGƯỜI
Người đi để lại một phương trời
Nhớ mãi thương hoài hỡi bạn ơi!
Viễn xứ xuân về lòng quặn thắt
Tha hương tết đến dạ tơi bời
Hình xưa vẫn đọng trong tâm khảm
Bóng cũ còn in giữa cuộc đời
Kẻ ở quê nhà luôn ngóng đợi
Bao ngày mắt dõi chốn xa khơi
Thi Nang
CHÚC MỪNG XUÂN MỚI
ĐÓN NÀNG XUÂN SANG
Thi Nang
XUÂN THA HƯƠNG
Xa cách nghìn trùng ở viễn phương
Mang theo kỷ niệm thuở chung trường
Tình xưa lặng lẽ tình xưa đọng
Lệ thảm âm thầm lệ thảm vương
Tết đến thương người nơi đất khách
Xuân về nhớ bạn chốn quê hương
Em ơi,mỗi lúc đông tàn lụi,
Có xót ai đi vạn dặm đường?
Thi Nang
TRI KỶ ĐÂU RỒI?
Tri kỷ đâu rồi tri kỷ ơi!
Còn đây nỗi nhớ đọng tâm người!
Vần thơ nhả ngọc chưa vơi ý
Nét bút phun châu chửa cạn lời
Hé nhụy xòe tràng khoe sắc thắm
Đâm chồi nảy lộc đượm màu tươi
Xuân về luyến bạn phương xa ấy
Tri kỷ đâu rồi tri kỷ ơi!
Thi Nang