CHÙA SUỐI TẮM

Qua dốc Cửa Ngăn chừng trăm bước
Kề bên một dòng nước quanh quanh
Giữa bầu không khí trong lành
Chòm cây cổ thụ xanh xanh cạnh chùa
Trên thế đất đầu Rùa hiện hữu
Đã bao đời trường cửu hiển linh
Nguyệt Nga công chúa hy sinh *
Nghĩa quân lập Miếu tôn vinh phụng thờ
Khi Pháp chiếm cõi bờ nước Việt
Pháo bom rơi hủy diệt chùa chiền
Điêu tàn,đổ nát cửa Thiền
Đau thương tang tóc khắp miền núi sông
Chùa Cầm Thực trong vòng lửa khói
Cháy tiêu tan,cột,ngói tơi bời
Tượng,Chuông đã được di dời
Nhân dân vận chuyển xuống nơi Miếu này
Từ buổi đấy ở đây thờ Phật
Mỗi xuân về phảng phất thơm hương
Hoa bòng,hoa đại còn vương
Trong lòng quý khách trên đường vân du.
Đã mấy lần trùng tu dựng lại
Nay ngôi Chùa vững chãi khang trang
Từ Tam quan xuống bậc thang
Chân mình cảm thấy nhẹ nhàng,khoan thai.
Mái lợp ngói mũi hài rực rỡ
Nhà Tam Bảo,nhìn tợ chữ “Đinh”
Đầu đao,đầu nóc xinh xinh
Hình Rồng sóng nước xen hình vân mây
Cánh cửa dày,”Thượng song hạ bản”
Mở thường xuyên đón vạn khách vào
Ngoài sân rợp bóng cây cao
Cảnh quan mát rượi,thanh tao,hữu tình
Nhà Thờ Tổ như hình chữ “Nhất”
Hoa văn chạm trổ rất công phu
Nghệ nhân trang trí chỉn chu
Từ khi Nhà nước trùng tu đến giờ
Trong Chùa các Tượng thờ bằng gỗ
Cầu mong Phật phổ độ chúng sinh
Phù trì đất Việt thanh bình
Yên lành,hạnh phúc,phồn vinh bội phần.
Tương truyền thuở Vua Trần lên núi
Vượt đường xa giữa buổi trưa hè
Chim kêu hòa lẫn tiếng ve
Mồ hôi quyện bụi,Vua nghe oi nồng
Nên nhoài mình xuống dòng nước mát
Cuốn bụi trần trôi dạt biển khơi
Thân tâm an lạc trên đời
Vua cùng Bảo Sái đã rời khỏi đây
Từ độ ấy tích này đọng lại
Trong nhân tâm mãi mãi lưu truyền
Trúc Lâm Thiền phái non Yên
Đồng bào vẫn nhớ cửa Thiền,Đức Vua
Nên đặt tên là Chùa Suối Tắm **
Bao năm dài khắc đậm lòng dân
Là do sự tích Vua Trần
Muôn đời hậu thế tri ân Phật Hoàng ***
Thi Nang
* Nguyệt Nga công chúa:(là em gái của Quận He Nguyễn Hữu Cầu-một lãnh tụ nông dân khởi nghĩa ở thế kỷ XVIII)
Nguyệt Nga công chúa mất khi còn trẻ nhưng có công đức giúp dân,giúp nước nên nghĩa quân chôn cất Bà ở đây và lập miếu thờ Bà,tôn Bà là Phúc Đẳng Thần trấn giữ cửa rừng này.(phỏng theo tài liệu của Hành Trình Tâm Linh)
** Suối Vua Tắm gọi tắt là Suối Tắm.Tên Chùa Suối Tắm được ghi khắc trên cổng Tam quan bằng chữ Việt.
*** Vua Trần,Phật Hoàng:là vua Trần Nhân Tông thời Trần cùng với sư Pháp Loa và sư Huyền Quang lập ra Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử (gọi là Tam Tổ Trúc Lâm)

LÒNG THỦY CHUNG

KỶ NIỆM 69 NĂM NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ
( 27/7/1947 – 27/7/2016 )
LÒNG THỦY CHUNG
Chiến tranh đã lùi vào quá khứ
Sao mà mẹ vẫn cứ u hoài!
Thân già giữa cõi trần ai
Qua bao tháng rộng năm dài neo đơn
Nhìn ảnh cũ từng cơn xúc động
Biết bao lần sáng ngóng chiều trông!
Cầu mong gặp lại người chồng
Thế mà biền biệt vẫn không thấy về
Cầm tấm ảnh nghe tê tái dạ
Mỗi lần nhìn nhói cả tim gan
Thương chồng gặp lúc nguy nan
Quyết tâm bảo vệ giang san của mình.
Khi Tổ quốc hòa bình thống nhất
Máu đào tô thắm đất quê hương
Bấy giờ tóc mẹ pha sương
Chẳng hay chồng đã ở phương hướng nào?
Đông giá lạnh ra vào ngơ ngẩn
Xuân quạnh hiu thờ thẫn xa trông
Hạ nồng mẹ biết tin chồng
Hy sinh anh dũng trong vòng đạn bom
Bao mùa qua mẹ ôm hình bóng
Tình phu thê mãi đọng trong tâm
Ngày đêm thương nhớ âm thầm
Thu về mắt mẹ khôn cầm lệ rơi.
Thi Nang

BÃO LŨ

Miền Trung đã chìm trong bão lũ
Trận cuồng phong gầm rú kéo về
Từ thành thị đến thôn quê
Trời gieo tang tóc thảm thê vô cùng
Gió càn quét một vùng xơ xác
Nhà đổ nát,người thác,cây xiêu
Hoa màu,lúa ngập úng nhiều
Xót xa thấy cảnh tiêu điều đau thương
Bao học sinh các trường ngưng học
Nước dâng lên gần nóc mái nhà
Đường hư,cầu gãy đứt ra
Ti vi phát sóng… xem qua não lòng
Tạo hóa ơi!Ruộng đồng hóa biển!
Đất bằng kia lại biến thành sông!
Cuốn phăng mọi thứ theo dòng,
Mưa rơi tầm tã càng trông càng buồn
Đồng bào ơi!Chung nguồn chung cội
Tạm cháo rau đắp đổi qua ngày
Cùng nhau khắc phục thiên tai
Nhường cơm sẻ áo hiện nay rất cần
Yêu người như yêu thân ta đó
Đùm bọc nhau vượt khó khăn này
Góp tiền,góp gạo,ngô,khoai…
Gửi đi cứu trợ…nhanh tay giúp đời.

Thi Nang

CẢNH VẮNG

Cây ngơ ngẩn nhìn dòng nước lạnh
Mây lang thang che ánh trăng đông
Để ai sớm tối đợi mong
Chìm vào cảnh ấy thấy lòng tái tê
Trăng đi mãi chưa về bến cũ
Nước ngừng trôi ủ rũ trên dòng
Vài nhà đứng lặng bên sông
Trời buồn cảnh vắng lắng trong tim người
Trăng ở đâu không cười với nước?
Nước âm thầm ngắm trước trông sau!
Mênh mông ảm đạm nhuộm màu
Một vùng quạnh quẽ dàu dàu nước mây!
Thi Nang

ĐỢI TRÔNG

Lá thu tàn rét đông lại đến
Gió xuân qua để bến hạ chờ
Mưa rơi ướt đẫm trang thơ
Mong vầng trăng sáng soi bờ sông Tương
Trời không trăng đêm trường quạnh quẽ
Đất vắng người đời sẽ buồn hiu
Một mình trước cảnh cô liêu
Đêm đêm thương nhớ chiều chiều đợi trông

Thi Nang 

KHÓC BẠN

Minh ơi!Bạn đã thác rồi!
Từ đây vĩnh biệt,hỡi ơi bạn hiền!
Nhớ từ buổi đầu tiên gặp gỡ,
Bạn,tôi cùng bỡ ngỡ nhìn nhau:
Nhưng rồi quí mến thương yêu,
Duyên trời xui gặp trước sau một lòng.
Có lúc nơi ruộng đồng mát mẻ,
Chúng ta cùng vui vẻ chuyện trò:
Nào thời Chiến Quốc,Xuân Thu,
Nào là Y,Phó,Khổng Phu,Trạng Trình.
Cũng có lúc bình minh cùng ngắm
Một đôi khi đi tắm Cầu Sa
Nước trong leo lẽo mát da,
Bơi ngang,bơi dọc,tha hồ mà bơi.
Cũng có lúc cùng chơi rạp hát
Tiếng đàn ca tha thiết tình đời,
Âm vang trầm bổng tuyệt vời
Ngân nga,lảnh lót lưng trời,dòng sông.
May mắn thay!Trường công cùng học,
Buổi đi về:đường dốc,mìn,mô
Thật là hiểm trở,cam go,
Thế mà tôi,bạn vẫn cho là nhàn.
Biến cố Tết Mậu Thân ly loạn
Chúng ta cùng hoạn nạn xa nhau.
Thế rồi sau đó không lâu
Hay tin bạn thác thật đau đớn lòng!
Quả pháo hỡi!Sao không thương tiếc!
Cướp bạn hiền biền biệt nghìn thu!
Để ta thương xót,u sầu,
Bạn hiền ta biết tìm đâu bây giờ?
Bạn qui tiên không lời từ giã
Để tôi phải buồn bã,ngẩn ngơ
Một mình lấy bút viết thơ,
Ra vào từng bước thẫn thờ buồn teo.
Bạn qui tiên mang theo oan ức!
Để tôi phải bứt rứt,xót đau!
Hoa niên chưa được là bao,
Công danh sớm tách,khác nào thầy Nhan.
Kỳ thác,Nha đập đàn không gảy,
Trí qui tiên,Phồn phải treo giường.
Từ đây ly biệt đôi phương
Tiên phàm cách trở biết đường nào thăm!
Hỡi bạn ơi!Trăm năm dâu bể,
Chốn trần ai trăm kế nghìn mưu,
Loạn ly lửa khói mịt mù,
Khiến cho bạn phải ngao du non Bồng.
Để mắt tôi tuôn dòng lệ tủi,
Khóc bạn hiền vận rủi qui tiên!
Trần gian,tiên cảnh hai miền,
Nghìn năm vĩnh biệt bạn hiền hỡi ơi!
Thi Nang
(1970)

CHIA BUỒN CÙNG ĐỒNG BÀO MIỀN TRUNG BỊ BÃO LỤT

U ám bầu trời,xem thảm thiết,
Miền Trung bão lụt biết chăng ai?
Rì rào gió thổi bên tai,
Mưa rơi giọt ngắn,giọt dài thê lương.
Đồng bào ơi!Lạnh dường chạm tuyết,
Nổi da gà,mạch huyết muốn đông,
Lạnh người,lạnh cả tấm lòng,
Xót thương,ta viết mấy dòng phân ưu:
Người trong nước chớ đâu xa lạ,
Bị thiên tai tàn phá một vùng,
Nghe qua tê tái,lạnh lùng
Tim đau,ruột thắt,nhìn dòng lệ tuôn.
Thỏ chết,chồn còn buồn khác giống,
Huống chi cùng một giống một nòi.
Thương đàn em nhỏ loi ngoi,
Thương người già yếu đứng ngồi co ro.
Thương cây cỏ,trâu bò bị ngập,
Xót lúa mùa đang,sắp trổ bông
Bão bùng chi bấy hóa công,
Mỗi năm mỗi bão cho lòng dân đau.
Đồng bào ơi!Bể dâu là thế,
Đang đất bằng hóa bể,phong ba.
Còn chi là cửa là nhà
Gian nan,lạnh lẽo biết là dường bao!
Thôi nhé!Hỡi đồng bào yêu dấu!
Đừng buồn chi,dù cháo,dù rau
Người người chia sẻ buồn đau,
Đồng bào một nước thương nhau hết lòng.
Thi Nang