KHÓC MẸ

Cuộc đời Mẹ ở nơi trần thế
Trải qua nhiều dâu bể,phong ba
Từ khi trẻ đến lúc già
Chịu bao cảnh ngộ rất là gian nan
Trong cuộc sống lầm than,khốn khó
Mẹ dầm sương dãi gió làm thuê
Gắng công khổ luyện tay nghề
Hằng ngày cạo mủ,đi về chiếc thân
Rồi trên quãng đường trần cực nhọc
Mẹ gặp Ba kết tóc xe tơ
Cùng nhau nuôi dưỡng con thơ
Từng năm từng tháng từng giờ trôi qua
Mẹ cùng Ba trồng cà,trỉa đậu
Trồng bí bầu,dưa hấu,dưa gang
Củ từ,khoai sọ,khoai lang
Cây mì thẳng luống,ngay hàng mướt xanh
Bao gian lao Mẹ đành gánh chịu
Thúng lúa vun nặng trĩu vai gầy
Nuôi con khôn lớn từng ngày
Xót thương thân Mẹ dạn dày nắng sương
Tù và giục lên đường đi cấy
Cuối canh năm thức dậy ra đồng
Vầng dương ló dạng phương đông
Cùng đoàn nổ lực gắng công đua tài
Nhiều đêm Mẹ miệt mài chằm nón
Từng đường kim dưới ngọn đèn dầu
Các con ngon giấc ngủ sâu
Mẹ còn thao thức canh thâu một mình
Chỉ ước ao gia đình no ấm
Nghèo tiền bạc,giàu tấm lòng nhân
Dạy con đọc chữ,đánh vần
Khuyên con học tập chuyên cần ngày đêm
Mẹ ru con rất êm dịu giọng
Biết bao lời trầm bổng,ngân nga
Con đi vạn nẻo đường xa
Mang theo hình bóng Mẹ già kính yêu
Bảo con nên làm nhiều việc thiện
Mẹ nằm võng đọc truyện,ngâm thơ
Đem niềm vui đến bất ngờ
Trong khi rảnh rỗi vài giờ giải khuây
Mẹ ơi!Nay thân gầy héo hắt
Khiến cháu con quặn thắt trong lòng
Chân chồn,gối mỏi,lưng còng
Không ăn,không uống,cũng không đứng ngồi
Thời gian cứ dần trôi lặng lẽ
Chỉ nằm thôi!Khiến Mẹ ốm o
Đôi tay yếu đuối,gầy gò
Cháu con chăm sóc âu lo đêm ngày
Vào bệnh viện cơ may chữa trị
Làm theo lời bác sĩ đã khuyên
Tận tâm giúp đỡ Mẹ hiền;
Tuổi già lắm bệnh không thuyên giảm gì
Sau ba lần đưa đi vất vả
Các lương y lại trả mẹ về
Trầm kha ở chốn nhà quê
Cháu con dốc sức cận kề trông nom
Đã trải qua nhiều hôm chăm sóc
Bỗng nghe từng tiếng khóc bên tai
Mẹ hiền giã biệt trần ai
Lệ rơi giọt ngắn giọt dài tiếc thương
Xót cuộc đời nắng sương dầu dãi
Mẹ thọ chín mươi bảy tuổi ta
Họ hàng,cô bác gần xa
Sui gia,trường học dâng hoa chia buồn
Hơn nửa đời Mẹ luôn lam lũ
Tảo tần để nuôi đủ mười con
Dù cho sông cạn non mòn
Nhưng tình mẫu tử mãi còn Mẹ ơi!
Phạm Văn Náng (bút danh Thi Nang)