NHỚ MONG (nđt)

BUỒN!
Xa rồi giữ lại chút gì không
Hỡi bạn mình ơi xót cả lòng
Kỷ niệm đang còn chân khẽ bước
Ân tình đã dứt dạ mòn trông
Vì chăng chữ nhớ phai mờ nhạt
Khiến phải lời thương rã mặn nồng
Ví chửa bao giờ ta gặp gỡ
Đâu ngày tháng tại nỗi buồn mông./.
13.07.2017.Thanh Tín
VÔ THƯỜNG CÕI MỘNG.
Bài họa với Thanh Tín và mến tặng tg
Giã biệt nhau rồi tiếc phải không ?
Người buông kỷ niệm đắng cay lòng
Quên ngày tháng cũ tim sầu đợi
Dõi bạn năm dài mắt tủi trông
Nghĩa nhặt phù vân choàng tổ ấm
Tình gom bọt nước phủ duyên nồng
Vô thường cõi tạm đầy hư ảo
Cảnh vật mơ hồ thiết nghĩ mông.
Thúy Hằng(216)17/07/2017.
KẺ TỘI ĐỒ
(Bài họa)
Xem đề tự nhủ điểm bằng không
Bố mẹ rồi đây sẽ nhói lòng
Vất vả ngày đêm nào được gặt
Bần thần mũi mặt chẳng còn trông
Văn hay chữ giỏi thành màu xám
Áo đẹp cơm ngon mất vị nồng
Bởi quá mê game giờ thất thủ
Mo đành phải lót sẵn vào mông
19/7/2017
Phan Củ Chi
NHỚ MONG (nđt)(bài họa)
Những buổi chung trường bạn nhớ không?
Giờ đây tủi phận tái tê lòng
Đìu hiu xóm nhỏ thương người đợi
Rũ rượi thân gầy xót kẻ trông
Đã trải bao mùa đông lạnh buốt
Vừa qua mỗi tiết hạ oi nồng
Thu về lá rụng bên thềm cũ
Tựa cửa u buồn mãi ngó mông
Thi Nang