Xa nhà tự thuở tóc còn xanh
Giã biệt em yêu ở ngoại thành
Mấy lượt đi đò nghe gió mát
Bao lần lội suối thấy trăng thanh
Bền tâm,nỗ lực,thầy dìu dắt
Vững chí,ra công,trẻ học hành
Mỗi buổi từng ngày vui đến lớp
Là niềm hạnh phúc nhất đời anh
Thi Nang
VUI
Em nhớ mãi những mùa thu xưa
CÔ GIÁO VÙNG XA 4
CÔ GIÁO VÙNG XA 3
CÔ GIÁO VÙNG XA 2
Cô giáo vì trò dưới mái tranh
Yêu trường chuộng lớp mến đầu xanh
Ngày khuyên đệ tử luôn cần mẫn
Tối dạy thanh niên rất nhiệt thành
Mỗi tiết văn ngời hồn mẹ chị
Từng bài sử rạng chí cha anh
Trong lòng trĩu nặng tình non nước
Trải nghĩa gieo nhân xuống đất lành
Thi Nang
SƯỚNG LÀM SAO!
Hỡi bạn mình!
Đừng bi lụy!
Sống giản dị
Bớt ưu tư
Được chăng ư?
Đời trăm hướng…!
Tâm chẳng tưởng…
Dạ không mềm
Ngủ êm đềm
Sướng làm sao!
Thi Nang
CÔ GIÁO VÙNG XA
Từ biệt người thân ở thị thành
Em về giảng dạy chốn rừng xanh
Đường xa khói bụi mờ hình bóng
Dặm thẳm đồi cây rợp lá cành
Lúc dẫn qua sông cầu lắt lẻo
Khi dìu vượt suối nước long lanh
Không gì cản được lòng thương trẻ
Cô giáo vì trò dưới mái tranh
Thi Nang
TRỞ LẠI SÔNG XƯA 2
Muốn bước chân đi dạ chẳng đành…!
Nhìn dòng sóng gợn mắt em xanh
Mây sầu thả nhớ giăng trời thảm
Lá úa gieo thương trải đất lành
Cập bến khô gầy hình bóng liễu
Sang bờ rệu nát khối tình anh
Xa trông cảnh cũ mờ sương khói
Ngoảnh lại đồi sim nở tím cành
Thi Nang
KHẮC KHOẢI
Khắc khoải năm canh bạc mái đầu!
Hỡi người bạn thiết đã về đâu?
Nhìn hình liễu rủ khơi tâm nhớ
Ngắm bóng trăng soi gợi dạ sầu
Dế thả cung buồn gieo nỗi xót
Gà buông điệu thảm gọi niềm đau
Mền đơn gối chiếc trong đêm lạnh
Khắc khoải năm canh bạc mái đầu!
Thi Nang