NỖI NHỚ…!

Nỗi nhớ bay vào tận cõi mơ
Trăng đang ẩn bóng để sao chờ
Về nơi bến cũ cây trơ trụi
Đến chốn sông xưa lá dật dờ
Héo hắt đầu nguồn hoa rã cánh
Vi vu cuối bãi gió ru bờ
Chìm trong giấc mộng đêm cô quạnh
Dạ xót,tâm đau,trí thẫn thờ…!
Thi Nang

THUYỀN VÀ BẾN

Thuyền mang bao mối tơ vương
Mang theo nỗi nhớ trên đường quê hương
Thuyền đi biền biệt muôn phương
Để bờ bến cũ đêm trường đợi mong!
Thuyền đi thuyền có biết không?
Bến luôn một dạ ngóng trông thuyền về
Còn đây nửa mảnh trăng quê
Chưa quên lời hẹn câu thề năm xưa…
Thi Nang

NGƯỜI LÍNH THÂN THƯƠNG

Chân anh in dấu quê mình
Đượm tình sông núi,thắm tình quân dân
Người người thương mến,tri ân
Anh đi giữ nước,xả thân giúp đời
Mang mùa xuân đến khắp nơi
Huy hoàng đất mẹ,sáng ngời quê hương
Từ tiền tuyến đến hậu phương
Trăm hoa đua nở trên đường anh đi
Người con Đất Thép Củ Chi
Không nề mưa nắng,quản gì gió sương
Anh là Người lính thân thương
Hết lòng bảo vệ biên cương nước nhà.
Thi Nang

TRONG MƠ

Gió xuân ru giấc mộng về
Mây che nửa mảnh trăng thề ngày xưa
Qua bao sớm nắng chiều mưa
Nhưng lòng thương nhớ vẫn chưa phai mờ
Người đi chưa lại bến bờ
Để người ở lại thẫn thờ ngắm trăng
Lặng nhìn lá rụng,sao băng
Hoa trôi,nước chảy,sương giăng lạnh lùng
Bao giờ mới được tương phùng?
Bến xưa mãi mãi thủy chung đợi chờ…
Bóng thuyền thấp thoáng trong mơ…!
Thi Nang

GIẤC MƠ

Thả hồn thờ thẫn đường mơ
Cỏ cây hoa lá dật dờ khói sương
Lan rừng phảng phất đưa hương
Khơi bao kỷ niệm thân thương thuở nào!
Biết bao ý gửi tình trao
Chập chờn hình bóng lắng vào trong tâm
Tháng năm quạnh quẽ âm thầm
Ngậm ngùi nẻo vắng xa xăm dặm trường!
Nặng lòng những sợi tơ vương
Mang ra tận chốn biên cương mịt mờ
Thuyền xưa tách bến xa bờ
Ra đi biết đến bao giờ gặp nhau?
Vượt qua nhiều nỗi buồn đau
Gìn lòng đợi đến mai sau sum vầy
Ngày ngày ngắm nước nhìn mây
Thương thương nhớ nhớ đong đầy giấc mơ…!
Thi Nang

TÌNH TRONG MƠ

Chìm vào tâm khảm nỗi đau
Trước không vẹn hẹn để sau nát lòng
Cuối sông mãi đợi đầu sông
Bặt tăm lá thắm trên dòng nước xanh!
Qua mành chếch bóng trăng thanh
Sương gieo giá lạnh trên cành trúc mai
Đường trần vạn dặm chia hai
Người trong lều cỏ kẻ ngoài gió sương!
Đêm đêm chiếc bóng canh trường
Hai đầu cách trở nhớ thương vô bờ…
Gặp nhau trong những giấc mơ
Chờ nhau đến lúc bạc phơ mái đầu!
Thi Nang

BỐN MÙA

Thời gian lặng lẽ dần trôi
Trăng tròn lại khuyết,ngày rồi đến đêm
Hoa xuân rực rỡ bên thềm
Ong vờn bướm lượn cho mềm thân hoa!
Hoa tàn xuân cũng vội qua
Ngàn tia nắng hạ thiêu da tràn về
Khô gầy trên bến sông quê
Liễu sầu rủ bóng ủ ê cạnh bờ!
Lá vàng đợi gió thu mơ
Long lanh nước biếc mong chờ bóng trăng
Trời xanh vằng vặc gương Hằng
Sương gieo ngọn cỏ nghe băng giá lòng!
Lòng tê trước ngọn đông phong
Khơi bao kỷ niệm đọng trong tim mình
Mây mờ che ánh bình minh
Cây trơ trụi lá thả tình vào tâm!
Quanh năm thương nhớ âm thầm
Bốn mùa còn đó tri âm đâu rồi?
Để ai thấy dạ bồi hồi
Trông về chốn cũ xa xôi dặm ngàn…!
Thi Nang

MAI NỞ MUỘN

Dẫu muộn nhưng mà vẫn có xuân
Xuân đi xuân đến đã bao lần
Cánh vàng chưa hé trong ngày tết
Có lẽ mai còn đợi cố nhân!

Đúng lúc,đúng thì ắt nở hoa
Tiết trời thay đổi nhói tim ta
Chờ khi sương lạnh mai khoe sắc
Ngan ngát hương thơm tỏa khắp nhà…

Không phải tại người chẳng tại hoa
Vì do thời tiết đổi thay mà!
Dù cho ta thấy mai vàng muộn
Nhưng vẫn thơm hương vẫn đậm đà…!
Thi Nang