Nhạt nắng chiều xuân tím góc trời
Sương mờ lãng đãng,cánh hoa rơi
Đàn chim sải cánh về rừng thẳm
Chiếc lá xuôi dòng đến biển khơi
Mây trắng âm thầm trôi cuối nẻo
Cây xanh lặng lẽ đứng bên đời
Hoàng hôn liễu rủ trên sông vắng
Tựa dáng hình ai đẹp tuyệt vời…
Thi Nang
CẢM ƠN ĐÌNH THẾ
Cảm ơn Đình Thế đã ghé thăm…
Biết có còn thương một kiếp tằm !
Dệt kén bao lần trong lặng lẽ
Ươm tơ mấy lượt giữa âm thầm
Không tiền không bạc không quà cáp
Chẳng chức chẳng quyền chẳng tiếng tăm
“Họa hổ họa bì nan họa cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm”
Thi Nang
DỬNG DƯNG
Banh(bóng) vừa tới chỗ vội vàng tưng
Quá chén say sưa phải biết dừng
Lỡ bước đêm về lòng tủi hổ
Sa đà tối đến lệ sầu rưng
Mênh mông biển rộng nghiêng đầu ngó
Bát ngát trời cao ngửa mắt trừng
Vợ khổ con đau nhà dột nát!
Sao chồng lại cứ dửng dừng dưng!
Thi Nang
ĐÊM NGUYÊN TIÊU
Vầng trăng vằng vặc giữa lưng trời
Thả bạc gieo vàng xuống khắp nơi
Lóng lánh đầu cành tia sáng chiếu
Long lanh ngọn cỏ giọt sương rơi
Vườn mai tươi mát hương ngan ngát
Khóm trúc khô gầy lá tả tơi
Tiếng vạc xa đưa,đường vắng ngắt
Ta cùng bóng nguyệt dạo quanh chơi.
Thi Nang
NÀNG XUÂN
Thi Nang
DÙNG MÁY THAY TRÂU
MỪNG XUÂN
ẨN DẬT
Lên non ở ẩn,lánh hồng trần
Gửi lại cho đời trọn nghĩa nhân
Tịnh khí gìn hơi không mỏi miệng
An thần dưỡng tánh khỏi phồng chân
Trăng thanh tựa lòng trong sáng
Dạ sạch như tuyết trắng ngần
Nước biếc,cây xanh,rừng tĩnh lặng
Yên lành,thoải mái,nhẹ nhàng thân
Thi Nang
TÌNH NHÂN CÒN ĐÂU!
Sắp đến ngày mười bốn tháng hai
Mai tơi tả cánh nhạt phai đài
Hồng khoe sắc thắm cho ong đắm
Bưởi tỏa hương nồng để bướm say
Lặng ngắm cành lan bên suối cạn
Xa trông cánh nhạn dưới trăng đầy
Người đi chiếc bóng trong rừng thẳm
Biết có còn ai thấu nỗi này?
Biết có còn ai thấu nỗi này?
Lòng tê dạ tái nhớ thương đầy
Mong mau đoàn tụ dồn chân bước
Ước chóng sum vầy cụng chén say
Liễu đợi chờ người nên héo lá!
Hoa trông ngóng bạn đến khô đài!
Tình nhân năm cũ không về nữa
Hai trái tim hồng vỡ cả hai!
Thi Nang
CÁNH MAI RƠI
Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Đang xuân sao lại vội lìa đời!
Mới chiều hôm trước còn nguyên vẹn,
Mà sáng sớm này lại tả tơi!
Dẫu biết hoa tươi rồi phải héo,
Nên đành dạ xót vẫn không vơi!
Lặng người nuối tiếc trong cơn gió
Mấy cánh mai vàng lác đác rơi!
Thi Nang