TRĂNG TRÒN

Qua rồi giá rét trăng non
Xuân về trăng lại sáng tròn xinh tươi
Trăng nhìn cõi thế trăng cười
Ánh vàng quyện gió ru người trần ai
Hòa hồn vào những đóa mai
Giọt sương đọng lại tràng đài long lanh
Mừng vui dưới bóng trăng thanh
Mai nghiêng dáng ngọc lay cành vẫy trăng
Trăng ơi!Có thấu cho chăng?
Dẫu xa,mai vẫn khăng khăng đợi chờ
Vầng trăng trở lại vườn thơ
Thả vàng vào ý gieo mơ vào tình…
Thi Nang

TRĂNG NON

Trăng non tách bến xa b

Nửa đi nửa ở đợi chờ đêm đêm
Nhớ vầng trăng sáng bên thềm
Đông phong lạnh lẽo làm mềm lòng đây
Xót thương nửa mảnh trăng gầy
Mờ mờ khói bụi trời mây khơi sầu
Để ai thêm bạc mái đầu
Đêm buồn hiu hắt,trăng đâu bây giờ?
Trời đông rét buốt vần thơ
Một mình ngơ ngẩn thẩn thờ ngắm trăng.
Thi Nang

VẦNG TRĂNG ĐẦY VƠI

Đất chia bóng thỏ làm đôi
Trời mây ảm đạm trăng trôi lững lờ
Lắng hồn vào nẻo đường mơ
Ngẩn ngơ bầu rượu túi thơ bên đời
Chìm vào ánh nguyệt đầy vơi
Nửa treo nhánh liễu nửa rơi đáy hồ
Trăng về ẩn chốn Cô Tô
Xa xôi đất Việt trời Ngô lạnh lùng
Đêm rằm hai nửa trùng phùng
Soi lòng thục nữ anh hùng thiên thu
Thi Nang

TÌM NỬA VẦNG TRĂNG

Đi tìm nửa mảnh trăng thề
Sương rơi lạnh lẽo bốn bề giá băng
Gió gào,tuyết phủ,mây giăng
Lạnh trời rét buốt đâu bằng lạnh tâm
Thương thương nhớ nhớ âm thầm
Mắt nhìn vào cõi xa xăm mịt mờ
Đem buồn gieo xuống vần thơ
Nửa vầng trăng sáng bây giờ nơi nao?
Thi Nang

TÌM TRĂNG

Nỗi nhớ thương này biết gởi ai?
Lòng ta trĩu nặng khối u hoài
Sương mờ thả lạnh lên cành liễu
Nắng nhạt nung nồng xuống lá mai
Ý đọng tâm can còn quyến nim
Tình theo số phận đã an bài
Hồn hòa quyện gió tìm trăng sáng
Lắng xuống đường mơ mấy dặm dài…
Thi Nang

ĐỢI TRĂNG

Dòng Tương chảy mãi về đâu?
Bao nhiêu làn sóng lòng sầu bấy nhiêu!
Buồn trong nắng sớm sương chiều
Khơi bao kỷ niệm gợi nhiều nhớ thương
Rì rào gió hát ru dương
Ngẩn ngơ dáng liễu bên đường chơ vơ
Trăng ơi! Thông đứng bên bờ
Nhìn sông năm cũ mong chờ ánh trăng.
Thi Nang

NHỚ TRĂNG

Bầu trời ảm đạm khói mây
Từng cơn gió lạnh về đây mơn cành
Thương người thao thức năm canh
Giọt sương trên lá long lanh gợi sầu
Trăng xưa nay đã về đâu?
Để cho kẻ ở giang đầu nhớ trăng! *
Thi Nang
* giang đầu:hai từ này mượn trong bài thơ cổ:
Trích:Đời nhà Chu có người con gái tên Lương Y
gặp chàng Lý Sinh,sau phải xa nhau nên làm bài thơ:
Nhân đạo Tương giang thâm
Vị để tương tư bạn
Giang thâm chung hữu để
Tương tư vô biên ngạn
Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương giang thủy.
Dịch nghĩa:
Người bảo sông Tương sâu 
Chưa bằng lòng thương nhớ
Sông sâu còn có đáy
Lòng nhớ lại không bờ
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau mà không gặp 

Cùng uống nước sông Tương

GIÁNG SINH AN LÀNH

Thời gian thấm thoắt bóng quang âm
Cánh én báo xuân lượn bổng trầm
Quyện áng thi ca hòa suối nhạc
Đậm đà tha thiết tiếng thơ ngâm

Chung tay xướng họa biết bao ngày!
Nối ý gieo vần chấp cánh bay
Về chốn diễn đàn vui hội ngộ
Đượm tình thắm nghĩa ở nơi đây

Mong ước vườn thơ mãi mãi xanh
Ngàn hoa rực rỡ nở trên cành
Kính chúc bạn thơ luôn mạnh khỏe
Đêm Giáng Sinh vui vẻ an lành.
Thi Nang