LÚC Ở VIỄN PHƯƠNG

Từ hôm giã lớp biệt ngôi trường
Mấy độ thu về ở viễn phương
Ngẩng mặt trông rừng khơi nỗi nhớ
Nghiêng đầu ngắm rẫy gợi niềm thương
Năng hằn xuống não nhiều khu ruộng
Đã tạc vào tâm lắm nẻo đường
Thuở ấy gia đình mong đợi mãi
Lo tròn trách nhiệm để hồi hương
Thi Nang

LỜI RU CỦA MẸ

Trong lòng vẫn đọng tiếng ầu ơ
Tự buổi nằm nôi mãi đến giờ
Để mỗi cung đàn ngân nốt nhạc
Cho từng nét chữ dệt vần thơ
Còn in xuống não thời non trẻ
Đã khắc vào tim thuở dại khờ
Nhớ những lời ru thường vẳng lại
Hằn sâu dáng mẹ chẳng phai mờ
Thi Nang

QUÊ MÌNH ĐANG PHÁT TRIỂN

Nhiều xe tấp nập ở trên đường
Giữa cảnh quê mình thật mến thương
Chậm rãi bàn chân già đến cổng
Hồn nhiên nét mặt trẻ vô trường
Khơi ngày biệt xã từng lưu luyến
Gợi buổi xa nhà mãi vấn vương
Huyện cũ bây giờ đang phát triển
Người dân nỗ lực rất phi thường
Thi Nang

LÒNG YÊU DẤU NON SÔNG (TNBC-NĐT-BVĐÂ)

Lòng yêu dấu mãi cảnh sơn hà
Lộng lẫy nơi gần đến nẻo xa
Mới mở cung đường xinh chục ngả
Vừa xây dãy phố đẹp trăm nhà
Vun trồng thửa ruộng tươi màu lá
Thưởng lãm khu vườn rực sắc hoa
Lãnh thổ ngày nay phồn thịnh quá
Tình quê nghĩa xóm thật chan hòa
Thi Nang

CUNG ĐƯỜNG

Cung đường mới mở rộng dần ra
Lặng lẽ nằm im trước cổng nhà
Đã thấy từng hôm nhiều kẻ lại
Hay nhìn mỗi buổi lắm người qua
Vào trong cảnh xã càng thân thiết
Ở giữa tình quê rất đậm đà
Sẽ nối ngàn phương và vạn nẻo
Nơi gần đến tận những vùng xa
Thi Nang

CHIỀU QUÊ

Chiều quê mát dịu cảnh ven đường
Sải cánh chim về tận viễn phương
Lặng ngắm đôi gà bươi giữa cổng
Thầm trông cặp sẻ đáp bên tường
Cành cây trụi lủi khơi sầu nhớ
Bãi cỏ im lìm gợi mến thương
Buổi biệt trường xưa rời lớp cũ
Trần ai biến chuyển thật khôn lường
Thi Nang

VÃNG CẢNH CHIỀU QUÊ

Lặng lẽ dừng chân ở cánh đồng
Xem đàn én lượn giữa tầng không
Già đi trước ngõ xoăn đầu bạc
Trẻ giỡn ngoài sân mịn má hồng
Rợp bóng khu vườn cây trĩu quả
Tươi màu thửa ruộng lúa đầy bông
Gây nhiều ấn tượng miền thôn dã
Vãng cảnh chiều quê thấy nhẹ lòng
Thi Nang