Quạnh quẽ con đò bỏ bến sông
Đìu hiu ngọn gió thoảng qua đồng
Chia lìa cảnh cũ thương người ngóng
Giã biệt quê nghèo xót kẻ mong
Thuở nọ hoa vàng trôi giữa sóng
Ngày nao lá đỏ dạt trên dòng
Dù xa vẫn thấy còn hi vọng
Sẽ sớm quay về buổi lạnh đông
Thi Nang
LỠ LÀNG
Lặng ngắm chiều quê bãi cỏ vàng
Âm thầm ngoảnh lại bến đò ngang
Dòng sông buổi ấy mưa tầm tã
Khoảnh ruộng ngày nao gió phũ phàng
Chở nặng niềm thương lòng đã khắc
Đong đầy nỗi nhớ dạ còn mang
Bờ xưa nẻo cũ đành ly biệt
Thuở nọ tình duyên trót lỡ làng
Thi Nang
CÁI QUẠT
Những buổi oi nồng cánh quạt quay
Làm cho dễ chịu biết bao ngày!
Như luồng gió thổi qua giường nệm
Dịu mát nên người đã ngủ say
Thi Nang
GÓP PHẦN XÂY DỰNG XỨ SỞ
Lãnh thổ từ khi được thái bình
Sơn hà một dải đã hồi sinh
Toàn dân vững dạ đem tài trí…
Cả nước bền tâm đượm nghĩa tình
Chỉ dẫn gia đình luôn hạnh phúc
Vun bồi xã tắc thật phồn vinh
Cùng nhau nỗ lực xây đời mới
Hãy dựng lầu cho xứ sở mình
Thi Nang
ĐÀNH CAM
Thơ cảm tác
TÂM SỰ MAI ĐÌNH (Mạ đề)
Trót nhận về tim hứa mãi chờ
Duyên thầm chỉ vẹn một bài thơ
Năm năm tủi đắng chìm trơ trọi
Vạn tháng sầu cay đắm hững hờ
Dứt tiếng mòn tâm người chẳng đợi
Quên lời lẫn trí bạn thường ngơ
Xin làm bảo vật…khi tàn phế
Đoạn cuối còn em,hãy tựa nhờ
Liên Hoa
PNH 3/7/2018
THẬT SỰ YÊU THƯƠNG
(Bài họa)
Rằng yêu thật sự sẽ mong chờ
Nỗi nhớ nhung tràn ướt đẫm thơ
Nguyệt kết tình nồng sao nỡ bỏ
Tơ xe chỉ thắm có đâu hờ
Dù xa vạn dặm lòng luôn ngóng
Dẫu cách muôn trùng dạ chẳng ngơ
Hòn vọng phu xưa còn mãi đó
Là minh chứng sống chả cần nhờ
21/6/21 Hồ Kim Công
ĐÀNH CAM
(Bài họa)
Từ khi cách biệt vẫn luôn chờ
Ẩn nhẫn đem tình dệt tứ thơ
Mỗi khắc âu sầu thương phận hẩm
Từng canh lặng lẽ xót duyên hờ
Đìu hiu cảnh cũ hồn tê tái
Quạnh quẽ thôn nghèo trí ngẩn ngơ
Đã mấy năm rồi chưa trở lại
Đành cam kiếm chỗ để nương nhờ
Thi Nang
VỀ THĂM CẢNH CŨ
Đường xưa nhựa phẳng lì
Lối cũ học trò đi
Đã nở vàng hoa bí
Vừa vươn biếc đọt mì
Thầm thương người giản dị
Lặng nhớ kẻ hàn vi
Kỉ niệm hằn tâm trí
Về đâu những đóa quỳ?
Thi Nang
BỀN TÂM VỮNG CHÍ
Ngày xưa ở xóm nghèo
Đã thấy cảnh buồn teo
Gỗ mục thương đời quéo
Hồ khô tủi kiếp bèo
Qua rừng không nỡ quẹo
Vượt dốc cũng đành leo
Dẫu biết thân còn sẹo
Đò ngang vẫn cứ chèo
Thi Nang
CÁNH ĐỒNG XANH
Thưởng ngoạn cánh đồng xanh
Oằn bông lúa trĩu nhành
Ven bờ sương phủ lạnh
Cạnh bãi gió lùa nhanh
Cá quẫy trong bàu quạnh
Cò đi giữa đất lành
An nhàn khi vãng cảnh
Ráng đỏ nhuộm màu tranh
Thi Nang
MỐI TÌNH DỞ DANG
Cạnh ngõ lá vàng rơi
Đàn chim lượn giữa trời
Khơi niềm thương bạn hỡi!
Gợi nỗi nhớ người ơi!
Thuở ấy còn trông đợi
Giờ đây đã tách rời
Âm thầm sang nẻo mới
Lặng lẽ trải nhiều nơi
Thi Nang
XA RỒI VẪN NHỚ
Kỉ niệm vẫn còn vương
Từ khi rẽ dặm trường
Người kia về một hướng
Kẻ nọ đến mười phương
Giã bến thường mơ tưởng
Rời sông đã tỏ tường
Trên đầu sao mãi vướng?
Sợi tóc của tình nương
Thi Nang