NẾU MỘT MAI

Nếu một mai
cuộc đời ngang trái,
Dù đò xưa
rẽ lái sang ngang,
Anh chỉ buồn
duyên kiếp phủ phàng,
Còn tình xưa
anh luôn nhớ mãi…

Nếu một mai
trở lại bến xưa,
Dòng sông buồn
tiễn đưa cuộc tình,
Anh âm thầm
đứng lặng thinh,
Nhìn sông ngăn cách
cho mình lẻ loi.

Nếu một mai
trăng soi sóng nước,
Em vẫn còn
đợi bước anh về,
Anh tìm thăm
bến sông quê,
Mình cùng chung bóng
trăng thề năm xưa.

Nếu một mai
dù mưa hay nắng,
Em vẫn còn
trong trắng trinh nguyên,
Dẫu đi
vạn nẻo trăm miền,
Anh về nối lại
tình duyên thuở nào.
(Còn nếu em đã…
Thì anh xin chào…
Tạm biệt…!!!
Thi Nang

TRONG CƠN MƯA BÃO

Mưa bão hàng tre ngàn năm gãy
Đưa hồn người về cõi xa xưa
Gió chi cho tâm hồn tê tái,
Chết trong lòng xào xạc lá hạ mưa.

Còn bão còn mưa còn lá đổ
Trên thân em gầy mãi ngàn sau
Cho bước chân em đầy đau khổ
Giọt mưa ngàn thay giọt lệ khô.

Đời còn bão mưa còn giá lạnh
Ta hãy dìu nhau đi giữa bão bùng
Thương yêu này xin giữ mãi về sau
Để loài người muôn kiếp được nhìn nhau.

Mưa bão cho em âm thầm sầu mộng
Chờ người tình biền biệt đã ra đi
Xin giữ cho nhau sông dài biển rộng
Bao giờ biển lặng thuyền về bến xưa.
Thi Nang

ĐÔI BẠN

Nào cùng đi,chúng ta hãy cùng đi
Lên đường nghĩa vụ theo chân Đảng
Tô máu đời trai thắm quốc kỳ
Hiểm nguy gian khó ta sá gì!

Tổ quốc đang cần,nhanh bước lên!
Luyện cho ta chân cứng đá mềm
Đem tuổi thanh xuân đền ơn Đảng
Giúp cho nước Việt luôn vững bền.

Ta đi lên!Làm đẹp phố phường,
Lấp hố bom trở lại bình thường
Biến đất hoang thành đồng lúa chín,
Đào kênh ngòi làm đẹp ruộng nương.

Bước song song trên đường vắng đêm sương,
Dạy bình dân,giơ bó đuốc soi đường
Xua tan giặc dốt,tan bóng tối
Vì nhân dân lao động yêu thương.

Sáng chiều ta đến trường
Dắt dìu đàn em nhỏ
Theo Đảng đầy tình thương
Dựng xây nước Việt hùng cường.

Vai kề vai,ta cùng đi
Đem sức tài trai tô đẹp cuộc đời
“Trung nước,hiếu dân”mãi nhớ lời
Tiếng Bác Hồ còn vang trên sông núi,
Luôn noi theo gương sáng của Người.
Thi Nang
(1976)

BÀ GIÀ

Một túp lều tranh,
Một bà già
Da
dày cóc
Tóc
bạc phơ
Tay chân
run mỏi,mắt mờ
Âm thầm chiếc bóng
ngẩn ngơ ra vào.
Che thân một chiếc áo nâu,
Một quần đen tơi tả,
Miệng ngậm trầu,
Cơm thường không thịt cá.
Mặc dù bà đã già,
Thế mà còn khổ cực,
Ngày đi gánh tranh xa,
Tối về than đau tức.
Khổ quá! Bà già ơi!
Trăm năm đời ngắn ngủi,
Sao không phút thảnh thơi?
Nhìn thấy,ai không tủi?
Con cháu ở phương nao?
Để cho bà khổ đau,
Không có người nương tựa,
Lo cơm nước từng bữa.
Bà ơi!Đừng buồn nhé!
Mong bà thấu lòng trẻ,
Thương xót vô bến bờ,
Ngồi buồn viết bài thơ.
Thi Nang       1973

NỖI BUỒN CỦA CHINH PHỤ

Đêm đông lạnh lẽo
Đêm đông lạnh lẽo
Mình thiếp đợi mong…
Ở chốn cô phòng
Thương chàng vạn nẻo
Nhớ chàng phương xa
Không cửa không nhà!
Nắng táp sương sa
Bão tố phong ba
Màn trời chiếu đất!
Nặng vì nợ nước
Xem nhẹ tình nhà
Để thiếp bơ vơ!
Để thiếp trông chờ…
Để thiếp ngẩn ngơ
Muôn sầu ngàn nhớ
Ôm bóng trăng mơ…
Từ độ chàng đi
Đêm ngày rầu rĩ
Vắng người tri kỷ
Chẳng muốn làm chi
Má hồng nhạt phấn
Cơm chẳng đoái ăn
Buồng cũ gối chăn
Một mình băng giá
Chàng ơi!Hỡi chàng!
Có hay chăng tá?
Đông đã về đây
Gió đông rét buốt
Ôi!Lạnh lùng thay!
Ôi!Cảm thương thay!
Một nhánh mai gầy.
Thi Nang

BÀI THƠ CHO MẸ

Bà Mẹ nào rồi cũng hai màu tóc

Màu xanh cho con, màu trắng cho mình.

Năm tháng qua đi những ngày khó nhọc,

Cả một đời Mẹ đâu quản ngại hy sinh!    

Thời gian trôi cứ mãi vô tình,

Không quay ngược tuổi xuân cho Mẹ.

Cả đời Mẹ chịu nhiều cay cực

Mẹ mướm cơm cho con, đỡ đói qua ngày.

Có nhiều lúc, Mẹ nắm lấy bàn tay

Đưa con qua bến bờ hạnh phúc.

Có nhiều lúc, thân cò lặn lội,

Giữa đồng hoang, mưa gió bao ngày

Tân tụy vì ai !

Bầy cò con đang kêu đói.

 

Nhớ  khi xưa suối Lỗ Trẹt Mẹ đồng đồng con trẻ,

Trên đôi vai gầy là cả một đời vui.

Vườn ông Tài, bên Lái Thiêu năm đó,

Bão táp mưa sa, in đậm dấu chân Người.

Vai quảy gánh, tay dìu con trong sấm vang, chớp giật,

Mẹ thì thầm: “ Con đừng sợ, con yêu,

Có Mẹ đây, hãy vững lòng – con nhé!”

Lòng Mẹ thắm cả đời con trẻ,

Con nhủ thầm : “ Mẹ là biển cả bao la”

 

Rừng Ả Rặc, chiều chiều hoang vắng,

Tiếng chim kêu, văng vẳng bên gò.

Lòng Mẹ thấp thỏm buồn lo,

Không biết con ? nơi nào cách biệt,

Ở nơi xa, con nào hay biết,

Lòng Mẹ Việt là biển cả mênh mông.

Cả một đời Mẹ cứ mãi đợi trông,

Sao cho con mình mau khôn lớn

Cuộc đời Mẹ là những con sóng gợn,

Luôn vỗ về làm ấm áp lòng con.

Nghìn năm sau -  nước chảy đá mòn

Mẹ mãi mãi là vầng trăng tỏ

Trái tim Mẹ vẫn muôn đời thắm đỏ,

Giữa dòng đời bạc trắng như vôi.

AI TÂM

(Thầy Phạm Văn Chăm,Trường trung học phổ thông Nguyễn Chí Thanh)

VÌ ĐÀN EM THÂN YÊU

Dù đường dài,ta cứ đi,lòng ta phơi phới, 
bụi đỏ,người đi,qua rừng,qua suối, 
đất trời ta thanh bình tự do. 
  
Bao đêm thâu,bạc đầu trên trang sách, 
dìu dắt em thơ mầm non Tổ quốc, 
vì tương lai tươi sáng của nước nhà. 
  
Dù ngày dài,ta sá chi vượt qua gian khó, 
bạn hỡi,đừng quên bao đàn em bé, 
mái trường xa đang chờ đợi ta. 
  
Ngày lại ngày,miệt mài từng nét chữ, 
bụi phấn rơi rơi,đời ta đẹp mãi, 
cùng chung nhau ta đắp xây mái trường. 
Thi Nang-1983