TỈNH CƠN MÊ

Đâu còn gì nửa để mê say
Đem tấm thân già gửi trúc mai
Chí đã hòa vào non nước biếc
 Hồn đang quyện với ánh trăng đầy
Không sầu,không tủi,không sa đọa
Chẳng giận,chẳng hờn,chẳng ngất ngây
Dạo bước thăm vườn ta ngoạn cảnh
Vui cùng cây trái thỏa lòng đây
Thi Nang