Vào một buổi chiều thu
Đi ngang nhà trọ cũ
Thấy cảnh đã hoang vu
Dừng chân nhìn liễu rũ
Lặng người để trầm tư
Cách đây ba năm dư
Một mái nhà tranh nhỏ
Thư sinh xa đến trọ
Lá vàng rơi lác đác,
Huơng hoa bay thơm ngát,
Phong cảnh thật nên thơ,
Nhưng ai chẳng có ngờ:
Hôm nay cảnh vắng teo
Lá vàng còn rơi đó,
Lay cành vẫn còn gió,
Mà tiếng học bài đâu?
Dăm ba tà áo trắng,
Bây giờ đi đâu vắng?
Để lại mái tranh nghèo,
Cùng ta đứng buồn teo.
Mái tranh đà mục cũ,
Tường vách rách tả tơi,
Thềm sân đầy rêu phủ.
Thấy cảnh ta nghẹn lời.
Quanh nhà cỏ mọc cao,
Lẫn trong đám trúc,điều.
Nắng chiều soi cảnh vắng,
Trông cảnh chạnh lòng đau.
Một người một cảnh thâu
Riêng mang một nỗi sầu!
Thư sinh ba năm trước
Bây giờ đang ở đâu?
Thi Nang
1970