GIỚI THIỆU SƠ LƯỢC NỘI DUNG TÁC PHẨM TRUYỆN THƠ ANH HÙNG NGUYỄN VĂN THƯƠNG

Kính thưa quý thi hữu và độc giả
Nhân dịp kỉ niệm lễ 30/04,chào mừng 48 năm ngày thống nhất non sông.Thi Nang xin giới thiệu sơ lược nội dung tác phẩm truyện thơ Anh Hùng Nguyễn Văn Thương :
Tác giả đã sử dụng nghệ thuật và thi pháp của thể thơ lục bát sao cho phù hợp với từng tình huống,hoàn cảnh và nhân vật để làm nổi bật cốt truyện.
Song song đó,tác phẩm được trình bày theo từng phần,từng đề mục để người đọc dễ theo dõi,dễ nhớ và khi cần tìm lại câu thơ hoặc đoạn thơ sẽ được dễ dàng và nhanh hơn.
Đặc biệt,tác phẩm còn đề cao lý tưởng cách mạng,khắc đậm lòng yêu nước thương dân và tuyệt đối trung thành với Đảng Cộng Sản Việt Nam.Rèn chí luyện tâm để vượt qua thử thách,phong ba bão táp:
“Luyện rèn chí thép tâm gang
Trải bao thử thách vững vàng vượt qua”.
hoặc: [Giặc cưa tất cả sáu lần
Dã tâm cắt cụt đôi chân của chàng
Thương cương quyết chẳng đầu hàng
Cuối cùng bọn Mỹ ngỡ ngàng thốt ra:
"Ôi! Người bằng thép đây mà!
Tim gan tựa sắt,thịt da như đồng
Chúng tôi phải chịu thua Ông!
Uổng công thử sức,thử lòng bấy lâu!"]
Hun đúc tinh thần chí khí và nghị lực cho thanh niên:
“Thề nguyền một dạ sắt son
Đi đầu vượt khó làm tròn việc công”
và: “Thương dân yêu nước thiết tha
Đâu cần Đoàn có,đó là phương châm”
Hơn nữa,tác giả còn chú trọng đến việc giáo dục lòng yêu bộ đội,lòng yêu nước bằng cách thông qua các tấm gương sáng của thiếu niên,nhi đồng,điển hình như:
“Noi gương Quốc Toản bóp cam
Kim Đồng tuổi trẻ Việt Nam sáng ngời”
hoặc: “Gương Lê Văn Tám lập công,
Đốt kho xăng giặc lửa hồng bốc cao,
Thiếu niên mình rất tự hào,
Anh hùng đuốc sống đi vào sử xanh,
Xả thân vì nước hy sinh,
Nêu gương chói lọi,lưu danh muôn đời”.
và: “Liêm bèn giậm đất vung tay:
Con như Phù Đổng vương vai sợ gì!
Đánh cho bọn chúng cút đi!
Nay con khỏe lắm lo chi mắc tròng
Cha ơi!Hãy tháo xiềng gông,
Quay về với mẹ chờ mong tháng ngày”
Đồng thời,tác giả đã nêu bật tình yêu thủy chung son sắt của đôi lứa:
“Mẹ ơi!Gặp đấng anh hùng
Con nguyền một dạ thủy chung đợi chờ”
và: “Đã mang chút phận thuyền quyên
Luôn luôn phải lấy trinh nguyên làm đầu
Dù cho biển hóa nương dâu
Nhưng lòng vẫn giữ tròn câu chung tình”
Ngoài ra,tác giả còn chú trọng đến việc dạy dỗ con cái,tình làng nghĩa xóm:
“Thương thường dạy dỗ Thanh Liêm
Rạng ngời nét mặt đầy niềm hân hoan
Đưa con đi học an toàn,
Hoàn thành việc nước,lo toan việc nhà
Tình làng nghĩa xóm đậm đà
Bà con cô bác gần xa khen tài”
Luôn luôn phải giữ gìn đức tính mẫu mực,liêm khiết:
“Ngăn ngừa tham nhũng,quan liêu
Nói lời ích nước,làm điều lợi dân”
Tóm lại,truyện thơ dài 6168 câu thơ lục bát,trên đây tác giả chỉ nêu lên một số chi tiết nhỏ của tác phẩm.Mặc dù tác giả đã cố gắng để viết,tuy nhiên,Thi Nang tài sơ trí thiển,nên khó tránh khỏi sai sót.Rất mong được quý thi hữu và độc giả ủng hộ nhiệt tình ạ.
Trân trọng cảm ơn

TRÂN TRỌNG CẢM ƠN THẦY PHAN HOÀNG

TRÂN TRỌNG CẢM ƠN THẦY PHAN HOÀNG

Thi Nang trân trọng cảm ơn thầy Phan Hoàng đã đọc hết truyện thơ này và thầy đã có “ĐÔI DÒNG CẢM NHẬN” rất súc tích,rất hay,bằng kiến thức uyên thâm của bậc thầy đi trước lúc nào cũng quan tâm và dìu dắt cho đàn em đi sau.Thi Nang cố gắng rèn luyện,học hỏi thêm ở thầy và quý thi hữu để cho thơ của Thi Nang ngày càng hoàn hảo hơn.
Kính chúc thầy luôn dồi dào sức khỏe và tràn đầy niềm vui.
14/8/2015
Thi Nang

VĂN BIA

MUÔN ĐỜI TRI ÂN

Tiền nhân khai quốc,hậu thế khai cơ,mở mang cõi bờ,rất nhiều gian khổ,qua bao biến cố,thành phố Sài Gòn-Gia Định ra đời.

Trong lúc giặc Tây xâm lược,lửa khói ngút trời,máu chảy đầu rơi.

Nguyễn Tất Thành hết lòng thương dân yêu nước,rời Bến Nhà Rồng,ra đi tìm đường giải phóng non sông,vượt qua phong ba,dìu dắt dân ta,vùng lên chiến đấu.

Từ Tôn Đức Thắng,Ngô Gia Tự,Trần Phú,Hà Huy Tập,Nguyễn An Ninh,Lê Hồng Phong,Nguyễn Thị Minh Khai,Trần Văn Giàu…lãnh đạo đồng bào đánh Tây đuổi Nhật bằng gậy tầm vông,giáo mác đạn đồng,đập tan xiềng xích,phá bỏ cùm gông.

Rồi đến Nguyễn Văn Linh,Võ Văn Kiệt…cùng với quân dân,hợp sức đồng tâm,bền gan vững chí,kiên trì diệt Mỹ.

Đất Thép sinh ra nhiều dũng sĩ,
Thành Đồng hun đúc những anh hùng.
Nằm trong bão đạn không sờn chí,
Đứng giữa mưa bom chẳng nản lòng.

Ta xây dựng chiến khu,đào địa đạo chiến hào,du kích bắn địch nhào,hố đinh đâm chân giặc,hầm chông chôn xác thù,bộ đội ngăn trận càn,công an bảo vệ cơ quan.Mẹ chở che cán bộ nằm vùng.Chiến sĩ đặc công dũng cảm kiên trung,đánh mìn nổ tung đồn bót giặc.Tình báo giao liên gan vàng dạ sắt,lội suối băng ngàn,chẳng màng gian khó.

Quân đội ta lướt sóng gió,xẻ núi vượt sông xông tới,kề vai sát cánh tiến lên,không nề pháo nổ bom rền,quyết viết nên trang sử mới.Quân dân đoàn kết một lòng,góp của góp công,tham gia chiến dịch,ngày đêm truy kích,lũ giặc kinh hoàng,rã ngũ tan hàng,bỏ xác đầy đường,chúng tìm lối thoát.

Mỗi phút từng giờ,binh hùng tướng giỏi,nắm vững thời cơ,xuyên qua lửa khói,tiến vào Sài Gòn,giải phóng miền Nam,thống nhất nước nhà.

Chốn địa linh thắm tình nhân kiệt,
Bao năm dài cộng khổ đồng cam.
Máu liệt sĩ tô hồng đất Việt,
Gương anh hùng tỏa sáng trời Nam.

Ta giành toàn thắng vẻ vang,thành phố mang tên vàng Hồ Chí Minh,sống trong tự do,độc lập,hòa bình,ngày càng phát triển văn minh.Đảng bộ,chính quyền chăm lo chí nghĩa chí tình,Nguyễn Văn Linh,Võ Văn Kiệt đã đổi mới tư duy kinh tế,đưa cách mạng nước ta đi vào hiện thực,giữ vững chính trị an ninh,nhà nhà ấm no hạnh phúc. Người sau tiếp bước người đi trước,thành lập nghĩa trang,xây đền Bến Dược. Trạm y tế,trường học mọc lên đều các xã. Đường nhựa trải dài trong xóm nhỏ,đưa điện về khắp ngõ cùng quê.Đào kênh,lúa tăng ba vụ,máy cày thay trâu,máy gặt trên đồng.Đúc cầu bê tông rút ngắn giao thông.Khu chung cư đẹp mát tươi hồng,khách hàng tấp nập vào ra siêu thị.Đầm Sen,Suối Tiên thành nơi giải trí.Công ty,xí nghiệp thu hút công nhân…

Rạng danh nòi giống khắp xa gần,
Đã đánh tan thực dân đế quốc.
Bao anh hùng vì nước quên thân
Hiến trọn cuộc đời cho xứ sở.
Con của mẹ trở thành bất tử,
Sống trong tim chiến sĩ đồng bào.
Dựng bia đá ghi nhớ công lao
Vạn ngàn sau tri ân mãi mãi…

Thi Nang

NGƯỜI-ĐẤT VÀ NƯỚC PHÚ

Biển nước mênh mông trải địa cầu,
Sông dài suối ngắn khắp năm châu.
Qua triệu triệu đời,nguồn còn chảy mãi,
Trải nghìn nghìn kiếp,nước sẽ về đâu?
Tự ngàn xưa nước đã có rồi,vạn trạng muôn hình,chặt tuy đứt bứt tuy rời,nhưng tan lại họp.
Đến ngàn sau nước còn nguyên đó,muôn biến vạn hóa,đến rồi đi đi rồi đến,bởi phát rồi thâu.
Phần lớn tập trung về vùng biển rộng,
Ít nhiều rải rác ở mạch ngầm sâu.
Tụ một nơi ở đầm hồ tựa mảnh gương lồng hình liễu biếc,
Chảy muôn dòng thành sông suối như dải lụa mượt ánh trăng thu.
Nuôi dưỡng muôn loài:vòng đời luôn nối tiếp,
Giúp cho vạn vật:sức sống được dài lâu.
Bốc thành hơi,hóa thành mây,rong chơi khắp bầu trời,nhìn núi non hùng vĩ,
Bay cùng gió,hòa cùng bụi,gặp lạnh rơi xuống đất,tưới cây cỏ xanh màu.
Đổ ra suối chảy ra sông,họp lại thành dòng tuôn ra biển cả,
Đi vào đầm thấm vào đất,lan ra khắp nẻo tỏa mát nương dâu.
Ở hai cực địa cầu,nước đóng băng vì trời lạnh quá,
Về mỗi đầu địa cực,người buốt giá bởi nước đông mau.
Nước rửa bụi dơ nơi cõi trần,mang đi nhiều bẩn thỉu,
Người dùng nước sạch trong đời sống,thoát khỏi những đau sầu.
Khắp chợ cùng quê,từ Nam chí Bắc,
Đầu làng cuối xóm,tận Á sang Âu.
Muốn có nước uống,người phải hút sông đào giếng,
Để làm nhà cao,nước giúp xây phố dựng lầu.
Dù ở nơi đâu,từ quan lại đến thứ dân,người người cần nước mỗi ngày,tắm gội từ đầu đến gót,
Kể sao hết được,nọ phu nhân kia tì thiếp,ả ả khỏa thân cùng nước,làm thơm từ gót đến đầu.
Ôi! Nước nhẹ hơn vàng!Nước vào người cửa trên cho trơn cổ mát lòng,lúc thừa,nước đi ra cửa dưới!
Ới!Vàng qúi hơn nước!Vàng vô túi nhà trước xài sướng tay ngon miệng,khi thiếu,vàng trở lại nhà sau!
Vui biết mấy!Đất ôm ấp nước vào lòng,đời đời luôn gắn bó,
Đẹp làm sao!Nước phủ che bề mặt đất,kiếp kiếp chẳng xa nhau.
Nếu có nước mà thiếu đất lành,nước sẽ chơi vơi giữa khoảng không lạc lõng,
Tuy có đất nhưng không nước tốt,đất ắt khô cằn thành sa mạc hoang vu.
Tủi vạn đời!Lóng lánh dưới ánh trăng,sóng gợn hồ thu cho lòng Phạm Lãi xót!
Sầu muôn thuở!Thẩn thờ cùng sương khói,mưa rơi đất hạ để dạ Tây Thi đau!
Tiếc thương ôi!Lãng đãng nuớc Tây Hồ,phảng phất bóng giai nhân,khắc tim Quỳnh Như nát!
Buồn bã mãi!Lang thang mây Thanh Hóa,chập chờn hình tài tử,in áo Đan Phượng nhầu!
Con Tạo bất công!Sụt đất xuống tận đáy biển sâu,bể dâu u sầu,khiến nước biếc quay cuồng,biến thành sóng thần cuồn cuộn xô bờ,cuốn phăng con người cỏ cây nhà cửa….
Môi trường ô nhiễm!Phun khói lên tầng ozon thủng,tang thương thảm khốc,làm băng giá tan rã,gây ra bão lũ tràn lan lở núi,càn quét đường sá bùn đất cống cầu….
Bởi thế nên,toàn nhân loại phải trồng cây xanh,bảo vệ rừng vàng,giữ gìn môi trường trong lành tươi mát,
Vì lẽ đó,khắp cõi trần cần nguồn nuớc sạch,phân chia biển bạc,xây dựng xã hội văn minh đẹp giàu.
Than ôi!Nước và đất giúp cõi đời,dù kẻ tát người đào vẫn không màng ruột nát gan tan!Trên thế gian này được bao đấng anh hùng thương dân yêu nước?
Ngán nhỉ!Đời và người vì cuộc sống,sợ thân gầy bụng đói mà chẳng ngại gió to sóng cả!Dưới biển xanh kia có mấy kẻ ngư dân đánh cá đắm tàu?
Đất nước mến yêu!Tuy thời gian dần trôi,không gian đổi màu,gặp nhiều hạnh phúc lẫn buồn đau;nhưng đất nước mãi mãi bên nhau,cùng nhìn biển rộng trời cao,ngắm đời dâu bể,
Tình người son sắt!Dù bão tố gào thét,sấm sét vang vọng,không ít giàu sang xen nghèo khó;mà lòng người luôn luôn chung thủy,đợi ngắm trăng thanh nước biếc,soi tước công hầu.
Nước đất hỡi!Vừa thánh nhân vừa hung thần,nửa phần do thiên nhiên,nửa phần bởi con người,làm túi càn khôn mang sầu mấy túi?
Trần hoàn ơi!Tự sinh sôi tự hủy diệt,một cõi bởi con người,một cõi do Hóa Công,khiến bầu vũ trụ chứa thảm bao bầu?
Nước mênh mang,đất thênh thang,tồn tại vượt thời gian,luôn tuần hoàn trong không gian vô tận,
Người thông thái,lòng quảng đại,thoảng qua như mây khói,mãi chìm nổi vào nước đất nhiệm mầu.
Thi Nang

MẸ HIỀN ƠI !

 

Hằng ngày thui thủi một mình,trong căn nhà tường chữ đinh,ra vào thấp thoáng bóng hình mẹ tôi.

Bên liếp trầu xanh,dưới bóng cau dừa,một mái đầu bạc phơ,đôi mắt mờ,lưng còng,đứng chờ đàn con cháu về sum họp gia đình vào mỗi chiều cuối tuần.

Mẹ bước đi chậm chạp,đôi chân này ngày xưa đã từng dầm mưa dãi nắng,trải qua những chặng đường gian nan,vất vả,trên vai gầy nặng trĩu quang gánh,làm ra đồng tiền,chén gạo để nuôi các con khôn lớn,nên người.

Vẫn còn đây và thấm sâu vào từng tế bào của con,những dòng sữa ngọt của mẹ hiền đã nuôi dưỡng con tự thuở chào đời và con được nằm trong vòng tay âu yếm dịu dàng của mẹ kính yêu.

Con còn nhớ mãi ngày đầu tiên đi học,mẹ dắt tay con đi trên đường làng từ nhà tới trường.Hằng đêm mẹ vừa chằm nón vừa dạy con ê a đánh vần dưới ngọn đèn dầu trong căn nhà tranh nho nhỏ bên cạnh lũy tre,hàng trúc của quê hương mình.

Mẹ hiền ơi!Con không thể nào quên những lời ru của mẹ bằng câu ca dao ngọt ngào hay bằng vần thơ Lục Vân Tiên hòa vào tiếng ve ngân nga giữa trưa hè,lan xa đến tận chân trời,theo con khắp nẻo đường đời ngược xuôi.

Làm sao quên được những đêm thu,ngoài trời mưa tầm tã,cả nhà mình quay quần bên ngọn đèn dầu nghe mẹ đọc truyện,ngâm thơ.

Mẹ dạy cho các con điều hay lẽ phải,học và làm theo những việc tốt lành,cố tránh những điều sai trái.Lòng mẹ bao dung,sẵn sàng tha thứ.

Rồi có những hoàng hôn ráng đỏ,mẹ lần bước ra ngõ,mắt nhìn tận cõi trời xa,thương con nhớ cháu da diết!

Giờ đây tuổi mẹ gần chín mươi,các con mỗi người một ngã,đang ngụ phương xa,xót thương mẹ già đơn thân ở chốn quê nhà quạnh hiu.

Hôm nay ngày thứ bảy,con cháu sum vầy bên mẹ hiền,nén hương nghi ngút trên bàn thờ cha,sưởi ấm cả nhà ta,mẹ nở nụ cười đôn hậu.Công ơn mẹ cao hơn núi,dài hơn sông.Lòng mẹ bao la như biển trời.

Thi Nang,ngày 02/5/2012