EM MÃI LÀ MÙA THU CỦA ANH

Vạn lá vàng rơi nhuộm cảnh sầu
Ngàn cây trơ trụi dưới mưa ngâu
Từng giọt bay bay thay lệ ứa
Thu về ruột thắt,mắt quầng sâu.
Em ngồi chiếc bóng giữa đêm thâu
Vằng vặc vầng trăng đứng đỉnh đầu
Cảnh cũ còn đây,người xưa vắng
Nghe lòng tê tái,trái tim đau.
Đường thu ngập lá úa,khô ,nhầu
Dẫu tóc xanh xưa có bạc màu
Nhưng tình vẫn đẹp như trăng sáng
Bây giờ và mãi đến ngàn sau.
Thi Nang