TỈNH MỘNG

Tàn đông tỉnh mộng xuân rồi 
Ân tình duyên nợ hoa trôi chán chường! 
Còn chi để nhớ để thương? 
Để sầu để mộng để vương vấn lòng? 
Dù cho tát cạn biển đông 
Cũng không tìm được bóng hồng ngày xưa! 
Can chi dãi nắng dầm mưa 
Thuyền tình nên đến bến bờ nương thân 
Mai vàng đón đợi chúa xuân 
Tuần hoàn vũ trụ xoay vần lo chi 
Bình tâm vững chí bước đi 

Ngại gì sóng gió,ngại gì tuyết rơi. 

Thi Nang