TRONG CƠN MƯA BÃO

Mưa bão hàng tre ngàn năm gãy
Đưa hồn người về cõi xa xưa
Gió chi cho tâm hồn tê tái,
Chết trong lòng xào xạc lá hạ mưa.

Còn bão còn mưa còn lá đổ
Trên thân em gầy mãi ngàn sau
Cho bước chân em đầy đau khổ
Giọt mưa ngàn thay giọt lệ khô.

Đời còn bão mưa còn giá lạnh
Ta hãy dìu nhau đi giữa bão bùng
Thương yêu này xin giữ mãi về sau
Để loài người muôn kiếp được nhìn nhau.

Mưa bão cho em âm thầm sầu mộng
Chờ người tình biền biệt đã ra đi
Xin giữ cho nhau sông dài biển rộng
Bao giờ biển lặng thuyền về bến xưa.
Thi Nang