ĐẦU ĐÔNG

Chân trời xám xịt những màn mây
Chẳng biết về đâu nhạn rẽ bầy?
Nắng nhạt còn vương vàng bãi cỏ
Sương mờ đã phủ trắng hàng cây
Trông về xóm cũ hằng thương mẹ
Ngoảnh lại trường xưa mãi nhớ thầy
Quạnh quẽ bên thềm cơn gió thổi
Đầu đông lạnh lẽo tấm thân gầy
Thi Nang