BƠ VƠ

Hai đầu cách trở sống bơ vơ
Lặng lẽ ôm  để ngóng chờ
Khói tỏa sương giăng mờ ngọn cỏ
Mây vần ráng nhuộm đỏ hồn thơ
Xa cành lá rụng vờ theo gió
Tách bến thuyền đi bỏ lại bờ
Cảnh cũ vườn xưa giờ khép ngõ
Mong ngày gặp bạn tỏ duyên!
 
Thi Nang