NHỮNG BUỔI THU VỀ

Lặng lẽ ra thềm gió thoảng qua
Hoàng hôn ráng đỏ nhuộm quê nhà
Nhìn hoa trước ngõ càng thương mẹ
Vãng cảnh trong vườn lại nhớ cha
Nghĩa nặng hằn tâm vào lúc trẻ
Tình sâu khảm não đến khi già
Sinh thành dưỡng dục ơn trời biển
Những buổi thu về dạ xót xa!
Thi Nang