Sông sâu ngăn cách mối tình đầu
Lá thắm năm nào đã ẩn đâu? Ráng nhuộm mây hồng trên đỉnh núi Trăng soi nước bạc dưới chân cầu Người qua sóng gió,thân đầy bụi Kẻ ở quê nhà,mắt cạn châu Những phút gần nhau sao ngắn ngủi Men cay chẳng giải được cơn sầu. Men cay chẳng giải được cơn sầu
Lấy nhớ xâu tình tựa hạt châu
Nén chặt vào tim cho trí ước Chôn sâu xuống dạ để tâm cầu Nhìn oanh sát cánh thêm buồn nửa! Ngắm liễu liền cành bớt tủi đâu! Xót buổi phân kỳ bên bến vắng! Chiều buông sương trắng phủ lên đầu. Thi Nang
|