BỐN MÙA

Thời gian lặng lẽ dần trôi
Trăng tròn lại khuyết,ngày rồi đến đêm
Hoa xuân rực rỡ bên thềm
Ong vờn bướm lượn cho mềm thân hoa!
Hoa tàn xuân cũng vội qua
Ngàn tia nắng hạ thiêu da tràn về
Khô gầy trên bến sông quê
Liễu sầu rủ bóng ủ ê cạnh bờ!
Lá vàng đợi gió thu mơ
Long lanh nước biếc mong chờ bóng trăng
Trời xanh vằng vặc gương Hằng
Sương gieo ngọn cỏ nghe băng giá lòng!
Lòng tê trước ngọn đông phong
Khơi bao kỷ niệm đọng trong tim mình
Mây mờ che ánh bình minh
Cây trơ trụi lá thả tình vào tâm!
Quanh năm thương nhớ âm thầm
Bốn mùa còn đó tri âm đâu rồi?
Để ai thấy dạ bồi hồi
Trông về chốn cũ xa xôi dặm ngàn…!
Thi Nang