TÌNH THU BIỀN BIỆT 7…

Ngàn cây đứng lặng bên đường,
Nghỉ chân nơi gốc dầu đương úa màu.
Ngân nga bìm bịp giục mau,
Đường xa lữ khách nghe đau lòng mình.
Anh ngồi chiếc bóng lặng thinh,
Phù vân lãng đãng vẽ hình em yêu,
Rơi rơi vàng lá rừng chiều,
Bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu nỗi sầu!
Sông sâu đã đứt nhịp cầu,
Để cho đôi lứa hai đầu đợi mong.
Em nơi thành phố buồn không?
Cố quên mà lại nặng lòng nhớ thương.
Em ơi!Nơi chốn giảng đường,
Hàng me,ghế đá còn vương vấn lòng!
Nhớ xưa bến cảng Nhà Rồng,
Cùng ngồi đón ngọn thu phong tràn về.
Nhớ nơi xóm nhỏ chiều quê,
Chập chờn lối cũ tóc thề hương bay.
Em ơi!Trên quãng đường dài,
Vượt qua nhiều nỗi u hoài đắng cay.
Dù đường còn lắm chông gai,
Nhưng lòng vẫn ước mong ngày gặp nhau.
Thi Nang