ĐÃ LỠ…

Mỗi độ thu về hoa cúc nở,
Lòng ta trĩu nặng tình muôn thuở.
Trăng thanh gợi lại những niềm thương,
Nước biếc khơi thêm bao nỗi nhớ.
Luyến tiếc,âm thầm,bởi có duyên,
U hoài,lặng lẽ,vì không nợ.
Mây bay,gió quyện lá vàng rơi,
Ước hẹn ngày xưa,giờ đã lỡ…
Thi Nang