NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN

Lặng nhìn nụ biếc trinh nguyên
Mai vàng chúm chím khơi duyên tình đầu
Dặm ngàn biền biệt bóng câu!
Trên dòng lá thắm về đâu bây giờ?

Nhện buồn chả nhả đường tơ!
Ve sầu thả khúc ngẩn ngơ vào hồn!
Chiều mưa tầm tã cuối thôn
Thương người chốn đấy,bồn chồn dạ đây

Trời thu man mác nước mây
Lá vàng lác đác rời cây bỏ cành
Chia ly lúc tóc còn xanh
Trăng thề xẻ nửa,gương lành bẻ đôi

Âm thầm năm tháng mãi trôi
Đêm đông lạnh lẽo bồi hồi nhớ ai
Đường trần nay đã chia hai
Mà sao tim vẫn chưa phai bóng hình.
Thi Nang