NHỚ QUÊ HƯƠNG

Em có nghe chăng?Ve sầu gọi hạ, 
Vào chiều cuối xuân,rừng đây buồn bã 
Gió rì rào cành lá chụm đầu nhau 
Ôi!Ráng chiều đỏ hây hây đẹp quá! 
  
Chỉ một mình anh nơi xứ lạ, 
Nhớ về em nhỏ chốn quê xưa 
Đất Củ Chi,giờ vui chăng tá? 
Rừng Tân Lập,nhà vắng cây thưa. 
  
Trăng mười ba soi sáng phương xa, 
Ngắm trăng,anh da diết nhớ nhà. 
Vui sông hồ sương pha mái tóc 
Chiều ngồi nhìn gió thoảng mưa hoa. 
  
Đường cát bụi,phong sương bạc áo, 
Ba xuân qua,dấn thân vào nghề giáo, 
Anh nghe lòng mình trĩu nặng nhớ thương: 
Nhớ quê hương,bạn cũ,mái trường. 
  
Chiều nay,anh ngồi ôn từng kỷ niệm 
Trong túp lều tranh bên ngọn đèn dầu 
Màn đêm buông,phủ kín mối tình đầu 
Nhìn lại đường trần lắm bể dâu. 
                Thi Nang