NÚI MÂY

Chiều hôm hé sáng cõi trời tây 
Cao vút tầng không ngọn núi mây 
Xanh đen sừng sững,song song đứng 
Lơ lửng đầu non mảnh trăng gầy. 
  
Thời tiết tạo ra cảnh núi này 
Xa trông cứ ngỡ đá cùng cây 
Khoảnh khắc hóa ra hình hổ,chó 
Ngoảnh đầu nhìn lại bóng chiều bay 
  
Tường đêm ngăn núi đó người đây 
Ngồi nhìn núi biến từng phút giây 
“Bức tranh vân cẩu “còn đâu nữa! 
Còn lại cùng ta mảnh trăng gầy. 
Thi Nang