SAY TRĂNG

Mình ta đứng ngắm vầng trăng,
Trăng ơi!Có biết cho chăng tim này?
Thả hồn theo gió thu bay,
Hòa vào tia sáng ngất ngây ánh vàng.
Lung linh huyền ảo mênh mang,
Ngàn cây,vạn cỏ trong màn sương đêm.
Dòng sông thầm lặng êm đềm,
Bóng trăng in nước làm mềm lòng ta.
Long lanh sóng biếc gần xa,
Chập chờn Lý Bạch hiện ra ẩn vào.
Vầng trăng vằng vặc trên cao,
Trên hình dưới bóng nao nao dạ này,
Chìm vào trăng sáng mà say,
Quên đời,quên cả tháng ngày đau thương.
Lạnh lùng tiếng vạc kêu sương,
Bồi hồi luyến tiếc canh trường say trăng!
Thi Nang