TƯỞNG RẰNG…NÀO NGỜ…THẾ MÀ…

Tưởng rằng sum họp một nhà
Nào ngờ mình lại cách xa muôn trùng
Tưởng rằng đường cũ bước chung
Nào ngờ lạc lối vô cùng khổ đau
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Nào ngờ hai nẻo nhuộm màu tang thương…
Thế mà lòng vẫn vấn vương
Thế mà vẫn ước chung đường cùng ai
Thế mà vẫn nhớ mong hoài
Thế mà tim vẫn chưa phai bóng hình…
Lòng còn trĩu nặng khối tình
Ra vào ngơ ngẩn một mình bơ vơ!

Thi Nang