ĐỜI NGƯỜI

Thắm thoát thì giờ đã vụt trôi
Còn dăm ngày nữa trọn năm rồi
Câu thơ viết mãi chưa ngừng nghỉ
Ngọn bút mài hoài chẳng chịu thôi
Hổn hển nhìn xa khi mỏi gối
Bồi hồi ngoảnh lại thuở nằm nôi
Tóc xanh mấy chốc thành đầu bạc
Hãy sống vì người,bớt cái tôi
Thi Nang