HOA MAI

Mùa khô se lạnh hạt sương rơi
Trời xanh mây trắng lửng lờ trôi
Gió thổi lá vàng lơ thơ rụng
Trên cành mảnh khảnh nụ sinh sôi.

Mặc cho nắng táp gió lùa chơi
Áo xanh phong kín nhụy hoa rồi
Con kiến tìm đường vào hút mật
Mỏi mòn không được bỏ đi thôi

Tắm nắng uống sương thở khí trời
Nhờ dòng sữa mẹ ngọt bờ môi
Sắc vàng hé nở từng giây phút
Năm cánh hoa vàng đẹp tinh khôi.

Thoang thoảng nhẹ đưa chút hương đời
Rung rinh khoe sắc nắng xuân soi
Gương vàng phản chiếu tia hồng dịu
Sắc xuân chan chứa sắc hoa cười.

Hoa chở mùa xuân đến mọi người
Bướm vờn ong lượn nhụy tơi bời
Xuân tàn mang sắc vàng đi ngủ
Đất vàng ấp ủ cánh hoa rơi.

Hoa rơi để hạt lại cho đời
Hạt già mưa đổ lá mầm ngoi
Định luật sinh tồn trong vũ trụ
Tuần hoàn biến hóa mãi không thôi.
Thi Nang