HỒI TƯỞNG

ĐƯỜNG XƯA
Hàng cây rợp bóng phủ ven lề
Ở chỗ giang đầu nước lạnh tê
Vững dạ băng rừng luôn mến trẻ
Bền gan vượt suối mãi yêu nghề
Dù qua nẻo vắng không hề ngại
Dẫu lại thôn nghèo chẳng có chê
Những chặng đường xưa nhiều thử thách
Dầm sương dãi gió buổi đi về
Thi Nang
Bài họa 1
BỞI ĐAM MÊ
Giấy rách đừng quên giữ lấy lề
Nhiều năm bụi phấn vẫn còn tê
Ra trường giảng dạy vì yêu trẻ
Đến lớp chăm lo bởi mến nghề
Dẫu biết nhà nghèo không ngán ngại
Dù rằng lương thấp chẳng thèm chê
Thôi thì chấp nhận xin đừng trách
Mái ấm đơn sơ cũng được về
Nguyễn Tuấn 19.07.2022

Xin phép đáp lễ với Nguyễn Tuấn một bài nhé!
Bài họa 2
HỒI TƯỞNG
Người đi vội vã ở trên lề
Những buổi mưa nhiều dạ tái tê
Giã biệt trường xưa thường nhớ trẻ
Rời xa lớp cũ chẳng quên nghề
Từng qua suối thẳm bao người ngại?
Đã vượt sông dài mấy kẻ chê?
Tận chỗ rừng sâu đường vắng vẻ
Làm xong trách nhiệm để quay về
Thi Nang