NỖI BUỒN CỦA CHINH PHỤ

Đêm đông lạnh lẽo
Đêm đông lạnh lẽo
Mình thiếp đợi mong…
Ở chốn cô phòng
Thương chàng vạn nẻo
Nhớ chàng phương xa
Không cửa không nhà!
Nắng táp sương sa
Bão tố phong ba
Màn trời chiếu đất!
Nặng vì nợ nước
Xem nhẹ tình nhà
Để thiếp bơ vơ!
Để thiếp trông chờ…
Để thiếp ngẩn ngơ
Muôn sầu ngàn nhớ
Ôm bóng trăng mơ…
Từ độ chàng đi
Đêm ngày rầu rĩ
Vắng người tri kỷ
Chẳng muốn làm chi
Má hồng nhạt phấn
Cơm chẳng đoái ăn
Buồng cũ gối chăn
Một mình băng giá
Chàng ơi!Hỡi chàng!
Có hay chăng tá?
Đông đã về đây
Gió đông rét buốt
Ôi!Lạnh lùng thay!
Ôi!Cảm thương thay!
Một nhánh mai gầy.
Thi Nang