CUỐI ĐÔNG

Lơ thơ cánh vạc vẽ lưng trời,
Ngắm cảnh đông tàn xót dạ tôi.
Gối mỏi còn thương khi áp má,
Chân chồn vẫn nhớ lúc kề môi.
Tình xưa đọng lại trong tâm khảm,
Nghĩa cũ mang theo suốt cuộc đời.
Gió thổi qua thềm,đêm giá lạnh,
Thầm mơ gặp bạn để sầu vơi.
Thi Nang 

SAU CƠN MƠ

Xoay người tỉnh giấc hết nằm mơ
Lặng ngắm qua song bóng nguyệt mờ
Cuối xóm đàn gà đang trỗi giọng
Đầu cành lũ nhện đã chăng tơ
Thương làn tóc mượt lòng ngơ ngẩn
Nhớ nụ hoa xinh mắt thẫn thờ
Kỷ niệm tràn về trong ký ức
Đem tình với cảnh gửi vào thơ.
Thi Nang

XUÂN HOÀI NIỆM

Én dệt mùa xuân ở cuối trời,
Nhìn sang nẻo ấy nhói lòng tôi.
Nương song đợi bạn sương mờ lối,
Tựa cửa chờ nàng gió buốt môi.
Nghĩa xóm ân cần qua mấy thuở,
Tình quê thắm thiết đã bao đời.
Còn đây kỷ niệm thời trai tráng,
Chẳng biết khi nào nhớ sẽ vơi.
Thi Nang

QUAY VỀ

Quay về chẳng thấy bóng hình đâu!
Ráng đỏ chiều quê nhuộm tím lầu.
Mãi đọng trong tâm lời hẹn cuối,
Còn in giữa dạ mối duyên đầu.
Bao năm cách biệt nhiều thương nhớ,
Những tháng phân kỳ lắm xót đau.
Ngõ cũ,vườn xưa sao quạnh vắng!
Người đi để lại cảnh thu sầu!
Thi Nang

TỰ THUẬT

Ra trường sư phạm thuở trai tơ
Giáo dục trò ngoan giữ cõi bờ
Lúc trẻ từng chiều ham đọc phú
Khi già mỗi sáng thích làm thơ
Lời cha mãi mãi ghi tâm nhớ
Ảnh mẹ luôn luôn khắc não thờ
Đối với đàn em tròn bổn phận
Hoàn thành sự nghiệp đã hằng mơ
Thi Nang

KỶ NIỆM

Bạn cũ bây giờ ở thập phương
Sao mà kỷ niệm vẫn thầm vương!
Hồi chuông vọng lại cùng năm tháng
Khúc nhạc mang theo khắp nẻo đường
Nhớ mãi bờ mi rưng giọt lệ
Thương hoài suối tóc tỏa làn hương
Bao mùa giá lạnh Nô en đến
Ngắm tấm hình xưa đẹp lạ thường.

Thi Nang

BẠN Ở ĐÂU?

Giã biệt quê nhà bạn đến đâu?
Cố hương vạn chỗ đã xây lầu.
Mơ ngày tái ngộ mờ con mắt,
Ước buổi đoàn viên bạc mái đầu.
Phố cũ dù xa tâm vẫn nhớ,
Thôn nghèo dẫu cách dạ còn đau.
Người ơi,bỏ xứ ra đi mãi!
Ngoảnh lại đường trần lắm bể dâu!

Thi Nang 

VỀ NHÀ VỚI VỢ

Muốn ẩn điền viên dưỡng sức già,
Xa rời phố thị cảnh phồn hoa.
Ao sâu đắp đập nuôi tôm cá,
Cũi rộng che phên nhốt lợn gà.
Uống rượu,làm thơ,vui phận lão,
Lo cơm,kiếm gạo,tủi thân bà.
Từ nay quyết chí không đi nữa,
Trở lại gia đình với vợ nha.
Thi Nang

HOÀN THÀNH SỰ NGHIỆP “TRỒNG NGƯỜI”

HOÀN THÀNH SỰ NGHIỆP “TRỒNG NGƯỜI”
Bao ngày dệt gấm đẹp màu tơ *
Những chuyến đò ngang đã tới bờ **
Nỗ lực từng giây rèn cháu nhỏ
Kiên trì mỗi phút luyện em thơ
Anh hùng vạn thuở còn tôn kính
Liệt sĩ muôn năm vẫn phụng thờ
Tiếp bước noi gương Hồ chủ tịch
Xây đời giúp nước thỏa lòng mơ
Thi Nang
* Dựa vào ý của câu chuyện:Mẹ của Mạnh Tử cắt đứt khúc vải đang dệt khi biết Mạnh Tử trốn học.
** Người ta thường ví nghề dạy học như nghề lái đò đưa khách sang sông.