RÉT ĐẬM Ở MIỀN BẮC NƯỚC TA (Mùa đông năm Ất Mùi)

Rét đậm hơn tuần đã xảy ra
Vùng cao tuyết phủ trắng cây nhà
Tơi bời lúa cải hư cành lá
Lạnh lẽo trâu bò buốt thịt da
Mỗi sáng xem hình thương vóc trẻ
Từng đêm thấy cảnh xót thân già
Buồn gia súc vội lìa dương thế
Nguyện ước con người sẽ vượt qua
Thi Nang

Hoa thơm

Hai khóm thiết mộc lan
Trồng trước cửa sân nhà
Gốc to ngọn sum xuê
Vừa qua tháng mười một
Một cây trổ hoa thơm
Bay khắp vùng hương tỏa.
Bây giờ cả hai cây
Đều nhú búp trổ hoa
những ngọn hoa tươi non
Sắp nở hoa trắng muốt.
Mong sao đúng dịp tết
Hoa nở rộ hương thơm
Bay khắp vùng tỏa ngát
Đến tất cả người thân
Mừng một mùa xuân mới
Xuân tươi vui hạnh phúc
Du Nguyen

MAI NỞ MỪNG XUÂN (Ngũ độ thanh)

Đầu năm chớm nở nụ mai vàng
Mỗi buổi xuân về dịp Tết sang
Mở những đài tươi vừa hé nhụy
Xòe bao cánh mịn đã bung tràng
Cành lay lộc vẫy xinh đường phố
Sắc điểm màu tô đẹp xã làng
Phảng phất làn hương vào vạn ngõ
Khu vườn rực rỡ dưới trời quang
Thi Nang

NHỚ CỦ CHI

Đông về gợi nhớ đất Củ Chi
Địa đạo nằm sâu dưới đất chì
Bao lần xung trận quân giặc khiếp
Ẩn đào Địa đạo chẳng sợ chi
Hai lần trở lại thăm du kích
Chiến đấu ăn cơm độn với mì
Giã bạn Củ Chi từ buổi ấy
Mà lòng vương vấn phút chia ly !
Lương Hoa

XUÂN MỚI

Ất mùi Dê Vàng tiễn biệt ra
Bính thân Khỉ Ngọc nghênh đón vào
Vườn Hồng khoe sắc hoa mới nở
Lòng người rộn rã mở niềm vui
Đông qua xuân đến mừng sum họp
Nhà nhà vui rộn đón xuân sang
Xuân về tết đến vui hưởng lộc
Con về cháu đến mọi người vui

Du Nguyen

CẢM XÚC KHI ĐỌC THƠ:

TIỄN ĐƯA GIA ĐÌNH ANH TRƯỜNG SƠN VỀ HÀ NỘI
Vào ngày đám giỗ bác Năm
Gia đình anh chị về thăm quê nhà
Vượt qua ngàn dặm đường xa
Tình quê chan chứa đậm đà thân thương
Củ Chi đất thép kiên cường
Làm nên chiến tích phi thường lừng danh
Không còn khói lửa giao tranh
Bây giờ cuộc sống yên lành đẹp tươi
Bên nhau rộn rã tiếng cười
Họ hàng sum họp,lòng người sắt son
Về đây gặp lại bà con
Tình làng nghĩa xóm vẫn còn vẹn nguyên
Cỗ đầy dâng cúng cha hiền,
Ông bà,chú bác,tổ tiên qua đời
Lâm râm khấn vái đôi lời
Ngùi ngùi tưởng nhớ những người kính yêu.
Thời gian gặp gỡ không nhiều
Trong tâm lắng đọng bao điều mến thương.
Ghé thăm phần mộ xuân đường,
Đưa anh chị đến phi trường sáng đông
Tạ từ đất thép thành đồng
Người về kẻ ở nghe lòng bâng khuâng
Thi Nang

Đọc thơ tôi thấy bùi ngùi.
Thương cha nhớ họ chẳng lùi bước chân.
Mỗi năm về giỗ một lần.
Đường xá chẳng ngại xa gần kể chi.

Vinh Tran