CẢM TẠ TRUNG TRUNG NIÊN

CẢM TẠ TRUNG TRUNG NIÊN
Dù tạm biệt ngôi trường
Vẫn còn vương nét chữ
Trong trí trò thân thương
Mang đi vào vạn xứ.

Đã làm tròn phận sự
Thầy về với gia đình
Sớm tối cùng thê tử
Vui vẻ sống an bình.

Bên nhau thắm nghĩa tình
Tìm sách hay để đọc
Tu tâm dưỡng tánh mình
Dẫu sương pha mái tóc.

Mỗi ngày lo chăm sóc
Tưới nước cho mít,mai
Cây đâm chồi nảy lộc
Bao tháng rộng năm dài.

Làm khuyến học khuyến tài
Giúp học trò nghèo khó
Vượt qua mọi chông gai
Dắt dìu đàn em nhỏ.

Trường xưa vẫn còn đó
Thầy vui với điền viên
Nhớ lại thời lao khổ
Cảm tạ Trung Trung Niên.
Thi Nang

ĐÔNG VỀ NHỚ QUÊ

Trời mây ảm đạm lúc đông về
Lạnh lẽo đêm trường dạ tái tê
Xót bạn âm thầm ra hải đảo
Thương trò lặng lẽ đến sơn khê
Người đi mãi ước ngày sum họp
Kẻ ở hằng mong buổi cận kề
Dẫu khổ nhưng mà không ngại rét
Khi nhìn cuối nẻo nhớ làng quê
Thi Nang

TRÊN BỜ HỒ TÂY,CHỊ VINH TIỄN EM VỀ NAM

Chỉ còn gần gũi vài giờ
Cùng ngồi với chị trên bờ Hồ Tây
Lặng nhìn nước biếc lồng mây
Mùa thu nhuộm cảnh nơi đây hữu tình
Nhà hàng thoáng mát xinh xinh
Trên miền đất Việt thanh bình đẹp tươi
Râm ran giọng nói tiếng cười
Nhân viên tiếp đãi nhiều người tới đây
Ốc hầm thuốc bắc,gà quay,
Xôi đầy vun đĩa,bia đầy ắp lon
Thịt dê tái rất thơm ngon
Chia đều các chén vẫn còn thừa ra
Tôm rang muối thật đậm đà
Ấm lòng ly rượu chung trà thân thương.
Tạ từ rồi vội lên đường
Xe đưa em đến phi trường chiều thu
Xa trông lãng đãng sương mù
Bùi ngùi tạm biệt thủ đô nước mình
Hẹn ngày gặp lại chị Vinh
Chân thành cảm tạ gia đình bác Năm
Thi Nang

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ (nđt – Thủ vĩ ngâm)

Đệ tử dù xa vẫn kính thầy
Băng đường lướt dặm để về đây
Đầu xanh đã khắc nhiều ân nặng
Dạ trẻ còn in lắm nghĩa dày
Luyện đức rèn tâm truyền lẽ phải
Ôn vần dạy chữ giảng điều hay
Hằng năm trở lại thăm trường cũ
Đệ tử dù xa vẫn kính thầy
Thi Nang

VÀO THĂM LĂNG BÁC

Ngoạn cảnh mùa thu rực nắng vàng
Qua chùa một cột nức mùi nhang *
Đoàn người lũ lượt vào Lăng Bác
Dạo bước cùng xem Viện Bảo Tàng

Đằng ngà rợp bóng dưới trời thanh
Đẹp mắt tươi màu thảm cỏ xanh
Tô điểm Ba Đình thêm rực rỡ
Cho miền đất Việt mãi lừng danh

Vòng quanh ao cá,viếng nhà sàn
Vạn thuở trường tồn giữa thế gian
Cảnh vẫn còn đây,Người khuất núi
Bùi ngùi nhỏ lệ,nhói tâm can

Lăng Bác uy nghi,đậm nghĩa tình
Ngời trang lịch sử chốn Ba Đình
Muôn đời mãi khắc vào tâm não
Vạn kiếp tôn thờ vị cứu tinh

Cháu đến nơi này giữa cảnh thu
Lăng còn đóng cửa để trùng tu
Đau lòng chẳng được vào thăm Bác
Khóm lá rì rào gió nhẹ ru

Cháu vượt đường dài để viếng thăm…
Nhưng chưa tới chỗ Bác Hồ nằm!
Nghe lòng trĩu nặng niềm thương tiêc!
Mãi kính yêu Người đến vạn năm
Thi Nang
* mùi nhang(phương ngữ)= mùi hương

ĐẾN NHÀ GÁI ĐÓN RƯỚC CÔ DÂU

Vượt chặng đường dài đến Quảng Ninh
Qua bao dặm thẳm bấy nhiêu tình
Khu nhà vững chắc đời hưng thịnh
Dãy phố yên vui cảnh thái bình

Xe vừa đỗ lại ở Vàng Danh
Buổi sáng mùa thu mát đất lành
Một bác ra chào rồi hướng dẫn
Họ nhà trai bước dưới trời thanh

Đẹp mắt trên đường những học sinh…
Khiêng mâm quả quý giúp gia đình…
Dâng trầu rót rượu xin trình lễ
Hai họ mừng vui thắm nghĩa tình

Giọng hát lời ca nhạc xập xình
Chúc người dự tiệc mãi khang ninh
Bà con cô bác luôn vui khỏe
Rể thảo dâu hiền được hiển vinh
Thi Nang

ĐẾN HÀ NỘI THĂM NGƯỜI THÂN

Hớn hở lần đầu đến Thủ đô
Khung trời mát dịu dưới vầng ô
Nhiều xe tấp nập trên đường phố
Lãng đãng làn sương ở các hồ

Lầu cao chất ngất đẹp muôn nhà
Đất Bắc,hai ngày đã trải qua
Quán phở thơm ngon mùi thịt tái
Ân cần tiếp đãi khách gần xa

Rợp bóng hàng cây phủ vệ đường
Khơi nhiều nỗi nhớ lẫn niềm thương
Sang nhà của bác cùng anh chị
Đã sống nhiều năm ở phố phường

Vui mừng gặp lại những người thân
Mới đến nơi đây chỉ một lần
Nghĩa nặng ân sâu tình thắm thiết
Quay về khách sạn tạm dừng chân

Chiều thu nắng nhạt quyện sương mờ
Mến cảnh yêu người thỏa ước mơ
Lặng ngắm tư bề quanh khách sạn
Nghe lòng sảng khoái viết bài thơ.
Thi Nang