NỖI ĐAU…!

Thời gian lặng lẽ dần trôi
Trông về bến cũ bồi hồi nhớ thương
Từ ngày xa cách quê hương
Ngậm ngùi luyến tiếc con đường thuở xưa
Trải bao sớm nắng chiều mưa
Trăng tròn rồi khuyết đã vừa năm năm
Người đi vào chốn xa xăm
Để người ở lại âm thầm đợi mong
Dặm trường cách núi ngăn sông
Hai nơi đôi nẻo nghe lòng xót xa
Vượt qua gian khổ phong ba
Quay về thăm lại quê nhà thân yêu
Vườn xưa vàng vọt nắng chiều
Lối xưa giờ đã có nhiều đổi thay
Hương cau hương bưởi còn đây
Mà người năm cũ xa bay đâu rồi?
Lặng nhìn nước cuốn hoa trôi
Thả hồn theo chiếc lá rơi trên dòng
Hòa vào ngọn gió mùa đông
Lắng sâu xuống tận đáy lòng nỗi đau…!
Thi Nang

TÌNH MÂY NƯỚC

Mây trôi lơ lững trên cao
Bay từ biển cả bay vào sơn khê
Bao giờ gặp lạnh mây về
Nước ơi,giữ vẹn lời thề năm xưa!
Chờ mây hóa kiếp thành mưa
Sông xưa suối cũ sẽ đưa…theo dòng
Nước ơi,vững dạ đợi mong!
Cách xa,mây vẫn một lòng sắt son
Dù cho cuối biển đầu non
Nhưng tình mây nước mãi còn nhớ nhau…
Thi Nang

VUI HỘI TRĂNG RẰM (Sống lại tuổi hồn nhiên)

Đêm nay vui hội trăng rằm
Trường em tổ chức mỗi năm một lần
Bạn bè ở khắp xa gần
Về đây họp mặt quây quần vui tươi
Râm ran tiếng nói tiếng cười
Trò chơi cuốn hút nhiều người tham gia
Kéo co đem hết sức ra
Dù thua hay thắng vẫn là bạn thân
Đua xe đạp chậm trên sân
Hàng ngang nhích nhích dần dần tiến lên
Bạn nào lái vững chạy bền
Về sau ắt được nêu tên thưởng quà
Lời ca thắm thiết ngân nga
Tiếng đàn tiếng trống quyện hòa bay cao
Lung linh ngọn nến ngôi sao
Rước đèn từng lớp treo vào hành lang
Bên nhau dưới ánh trăng vàng
Lòng em phơi phới rộn ràng niềm vui…

Thi Nang

NƯỚC VÀ MÂY

Ước mơ dạo khắp đất trời
Thay hình đổi dạng mây rời nước xanh
Bồng bềnh trên chuyến du hành
Hòa cùng khói bụi xây thành phù vân
Nay đây mai đó xa gần
Âm thầm nhìn xuống cõi trần long đong
Mây bay lờ lững trên không
Dừng chân đỉnh núi nhớ dòng sông xưa
Nương mình theo ngọn gió đưa
Nghiêng thân lặng ngắm rừng thưa lá vàng
Nhớ nơi biển cả mênh mang
Nhớ bờ bến cũ nhớ hàng thông reo
Cheo leo heo hút lưng đèo
Trải qua lắm cảnh gieo neo đoạn trường
Mang theo bao nỗi nhớ thương
Nước ơi!Có biết chặng đường mây đi?
Nắng sương vất vả sá gì!
Lòng mong hội ngộ mơ khi sum vầy
Bây giờ ngăn cách nước mây
Mai sau ắt sẽ có ngày gặp nhau
Nước ơi,hãy bớt buồn đau!
Bao la bát ngát xanh màu trùng dương
Dù đi vạn nẻo ngàn phương
Nhưng mây vẫn nhớ vẫn thương vô bờ
Quanh năm trôi nổi dật dờ
Nước mây mây nước luôn chờ đợi nhau…!
Thi Nang

THUYỀN VÀ BẾN

Thuyền mang bao mối tơ vương
Mang theo nỗi nhớ trên đường quê hương
Thuyền đi biền biệt muôn phương
Để bờ bến cũ đêm trường đợi mong!
Thuyền đi thuyền có biết không?
Bến luôn một dạ ngóng trông thuyền về
Còn đây nửa mảnh trăng quê
Chưa quên lời hẹn câu thề năm xưa…
Thi Nang

NGƯỜI LÍNH THÂN THƯƠNG

Chân anh in dấu quê mình
Đượm tình sông núi,thắm tình quân dân
Người người thương mến,tri ân
Anh đi giữ nước,xả thân giúp đời
Mang mùa xuân đến khắp nơi
Huy hoàng đất mẹ,sáng ngời quê hương
Từ tiền tuyến đến hậu phương
Trăm hoa đua nở trên đường anh đi
Người con Đất Thép Củ Chi
Không nề mưa nắng,quản gì gió sương
Anh là Người lính thân thương
Hết lòng bảo vệ biên cương nước nhà.
Thi Nang

TRONG MƠ

Gió xuân ru giấc mộng về
Mây che nửa mảnh trăng thề ngày xưa
Qua bao sớm nắng chiều mưa
Nhưng lòng thương nhớ vẫn chưa phai mờ
Người đi chưa lại bến bờ
Để người ở lại thẫn thờ ngắm trăng
Lặng nhìn lá rụng,sao băng
Hoa trôi,nước chảy,sương giăng lạnh lùng
Bao giờ mới được tương phùng?
Bến xưa mãi mãi thủy chung đợi chờ…
Bóng thuyền thấp thoáng trong mơ…!
Thi Nang

GIẤC MƠ

Thả hồn thờ thẫn đường mơ
Cỏ cây hoa lá dật dờ khói sương
Lan rừng phảng phất đưa hương
Khơi bao kỷ niệm thân thương thuở nào!
Biết bao ý gửi tình trao
Chập chờn hình bóng lắng vào trong tâm
Tháng năm quạnh quẽ âm thầm
Ngậm ngùi nẻo vắng xa xăm dặm trường!
Nặng lòng những sợi tơ vương
Mang ra tận chốn biên cương mịt mờ
Thuyền xưa tách bến xa bờ
Ra đi biết đến bao giờ gặp nhau?
Vượt qua nhiều nỗi buồn đau
Gìn lòng đợi đến mai sau sum vầy
Ngày ngày ngắm nước nhìn mây
Thương thương nhớ nhớ đong đầy giấc mơ…!
Thi Nang

TÌNH TRONG MƠ

Chìm vào tâm khảm nỗi đau
Trước không vẹn hẹn để sau nát lòng
Cuối sông mãi đợi đầu sông
Bặt tăm lá thắm trên dòng nước xanh!
Qua mành chếch bóng trăng thanh
Sương gieo giá lạnh trên cành trúc mai
Đường trần vạn dặm chia hai
Người trong lều cỏ kẻ ngoài gió sương!
Đêm đêm chiếc bóng canh trường
Hai đầu cách trở nhớ thương vô bờ…
Gặp nhau trong những giấc mơ
Chờ nhau đến lúc bạc phơ mái đầu!
Thi Nang