ƯỚC ĐƯỢC BÌNH AN (Thủ vĩ ngâm)

Thân già chỉ ước được bình an
Những chuyện tào lao chẳng thích bàn
Rảnh rỗi men thềm xem chậu sứ
Âm thầm tựa cửa ngắm dò lan
Từng hôm đã chuộng trăm lời hát
Mỗi buổi thường nghe vạn tiếng đàn
Dễ chịu trong người tăng sức khỏe
Thân già chỉ ước được bình an
Thi Nang

MỘT KIẾP BÈO

Ở giữa dòng trôi một kiếp bèo
Trên bờ xót ruột mãi nhìn theo
Hờn duyên thuở ấy rời quê cũ
Tủi phận ngày nao giã xóm nghèo
Sóng dập bao lần thân khổ não
Mưa vùi mấy lượt cảnh buồn teo
Nhiều khi vất vả đành cam chịu
Vượt lũ, hình đơn phải chống chèo
Thi Nang

MỞ RỘNG ĐƯỜNG

Vừa qua mở rộng những cung đường
Cống rãnh ven lề ở địa phương
Dẫu nắng bao mùa không quản ngại
Dù mưa mấy buổi vẫn lo lường
Từng xem rải nhựa càng vui thích
Đã thấy phun dầu thật khẩn trương
Rực rỡ quê mình đang phát triển
Đồng tâm nỗ lực suốt niên trường
Thi Nang

NHỚ VỀ MỘT THUỞ

Ngọn cỏ ven lề ướt đẫm sương
Người đi vội vã ở trên đường
Khơi ngày giã cảnh thường lưu luyến
Gợi buổi xa nhà mãi vấn vương
Dẫu trải dăm vùng luôn mến bạn
Dù qua chục nẻo vẫn yêu trường
Đem từng nét chữ cho trò nhỏ
Thuở nọ không nề đến viễn phương
Thi Nang

NHỚ CỘI MAI GIÀ

Ra thềm lặng lẽ nhớ hàng mai
Vững cội bền thân trải bóng dài
Ngẩng lá phơi màu trong vũ trụ
Vươn nhành điểm nét giữa trần ai
Cho lòng kẻ đó thường mơ mãi
Để dạ người đây vẫn mến hoài
Dẫu gả đi rồi qua mấy độ
Nhưng mà ấn tượng chẳng hề phai
Thi Nang

CẢM TÁC KHI NHÌN ẢNH CHÙA VĨNH NGHIÊM ( Quận 3, TP Hồ Chí Minh)

Đợi buổi xuân về đến Vĩnh Nghiêm
Hằng mong được ngắm cảnh êm đềm
Vô Chùa thấy dạ u buồn giảm
Lễ Phật nghe đầu sảng khoái thêm
Mỗi phút lên lầu hay bỏ giận
Từng giây ngoạn tháp sẽ thôi hiềm
Gieo vần chọn chữ khi nhìn ảnh
Cảm tác trong hè giữ luật niêm
Thi Nang