NHỚ CỘI MAI GIÀ

Ra thềm lặng lẽ nhớ hàng mai
Vững cội bền thân trải bóng dài
Ngẩng lá phơi màu trong vũ trụ
Vươn nhành điểm nét giữa trần ai
Cho lòng kẻ đó thường mơ mãi
Để dạ người đây vẫn mến hoài
Dẫu gả đi rồi qua mấy độ
Nhưng mà ấn tượng chẳng hề phai
Thi Nang