Những buổi đầu thu cánh nhạn về
Bao mùa lá rụng ở làng quê
Thương hoài kẻ ngụ không tròn ước
Xót mãi người đi chẳng vẹn thề
Lặng lẽ trông chờ cho mắt mỏi
Âm thầm ngóng đợi để lòng tê
Từ hôm tiễn biệt đành xa cách
Rẽ lối còn đâu thuở cận kề
Thi Nang
Author Archives: admin
NHỚ THƯƠNG CHA MẸ TRONG NGÀY LỄ VU LAN
Mỗi lần đến Lễ Vu Lan
Biết bao nuối tiếc,vô vàn nhớ thương
Mẹ cha dãi nắng dầm sương
Mồ hôi đổ xuống ruộng nương hằng ngày
Trải qua trăm đắng ngàn cay
Lạnh lùng bão lốc,dạn dày gió mưa
Ra đồng đi sớm về trưa
Thường không thoái chí,vẫn chưa nản lòng
Luôn luôn nỗ lực gắng công
Luân canh lúa đậu,vun trồng ngô khoai
Da sần,chân sạm,tay chai
Chẳng nề tháng rộng năm dài gian nan
Mặc cho sóng dập mưa chan
Xuân đi hạ đến thu tàn đông qua
Song đường nay đã đi xa *
Công ơn dưỡng dục như là núi cao
Âm thầm nuốt lệ nghẹn ngào
Hình cha ảnh mẹ tạc vào trí con
Thi Nang
* song đường = song thân = cha mẹ
ĐỊA HÌNH ĐÀ LẠT
Vận tốc an toàn sẽ khỏi lo
Vừa đi xuống trũng lại lên gò
Kề bên phía chợ gian hàng nhỏ
Ở chỗ ven lề khách sạn to
Vực đã khoe màu tươi đám cỏ
Hồ năng khảm bóng đẹp con đò
Cùng nhau thưởng ngoạn đồi thông đó
Giữa buổi thanh nhàn bước tự do
Thi Nang
THUNG LŨNG NGÀN HOA (Đà Lạt)
Dưới trũng ngàn hoa nở nụ cười
Phô bày mỗi đóa rực màu tươi
Theo đoàn lũ lượt nhiều du khách
Giữa cảnh bình yên đẹp dáng người
Thi Nang
TƯỢNG PHẬT QUAN THẾ ÂM (Ở chùa Linh Phước,Đà Lạt)
Lầu cao thoảng nhẹ khói hương trầm
Tượng Phật nhân từ Quan Thế Âm
Đã được làm bằng hoa bất tử
Muôn người ngưỡng mộ rất thành tâm
Thi Nang
NHỚ CHA MẸ KHI THU VỀ
Mưa tầm tã,dạ tái tê
Con ngồi lặng lẽ nhớ về mẹ cha
Trải nhiều bão táp phong ba
Cày sâu cuốc bẫm vượt qua cơ hàn
Dầm sương dãi nắng gian nan
Tìm tiền kiếm gạo nuôi đàn con thơ
Nhà tranh vách trúc đơn sơ
In vào trí não đến giờ chưa phai
Biết bao tháng rộng năm dài
Công ơn trời biển khắc hoài trong tim
Ngoài sân lá rụng nằm im
Mẹ cha đã khuất biết tìm nơi đâu!
Trời thu vần vũ mây sầu
Cho con nay đã bạc đầu nhớ thương
Khi về thăm lại quê hương
Chỉ nhìn thấy ảnh song đường mà thôi
Thi Nang
BIỂU TƯỢNG CÔ GÁI DÂN TỘC VÙNG CAO
Dày công uốn tỉa tạo thân hình
Dáng vẻ như là phụ nữ xinh
Đã thấy màu xanh trùm biểu tượng
Ngày đêm đứng giữa cảnh thanh bình
Thi Nang
NGÓNG TRÔNG
CHIỀU THU BUỒN
Vẫn biết chiều Thu lá rụng buồn
Đi về lẻ bóng lệ sầu tuôn
Vì yêu nghĩa luyến nhiều hôm giận
Bởi mến tình say lắm buổi chuồn
Nhẫn nại buông phiền tâm chẳng vững
Kiên trì phủi lụy trí nào suôn
Hương nồng nhạt nhẽo hồn đau khổ
Tủi phận lênh đênh phải cúi luồn.
(Thơ: Đoàn văn Tiếp ……*…… Ngày: 26/07/2022)
Xin phép họa với Đoàn Văn Tiếp một bài nhé!
NGÓNG TRÔNG
Chiều quê ráng nhuộm cảnh thêm buồn
Má đỏ năm nào đẫm lệ tuôn
Đã khắc trong đầu bao buổi gặp
Còn in giữa dạ mấy hôm chuồn
Bên thềm quạnh quẽ tim thường nhói
Cạnh ngõ âu sầu tóc chẳng suôn
Mãi ngóng trông người đi vạn nẻo
Dù cho cực khổ vẫn không luồn
Thi Nang
TRẺ EM CHO CÁ ĂN MỒI
Chùm nhum cạnh suối trẻ em ngồi
Ngắm mãi xem hoài chẳng chịu thôi
Đã để ve nằm trên mặt nước
Cầm que hỗ trợ cá ăn mồi
Thi Nang
CÂY THÔNG Ở VEN BỜ HỒ XUÂN HƯƠNG
Thường thấy cây thông chỉ có một gốc và một thân vươn thẳng lên cao rồi mới có cành.Đặc biệt cây thông này một gốc có nhiều thân từ gốc vươn lên cao ngất
CÂY THÔNG Ở VEN BỜ HỒ XUÂN HƯƠNG
Vãn cảnh ven hồ gió nhẹ qua
Dừng chân lặng lẽ ngắm thông già
Cùng chung một gốc nhiều thân thẳng
Ngọn đã vươn cành tỏa bóng ra
Thi Nang