LÁ RỤNG LỆ RƠI

Chợt thấy vườn mai lá rụng vàng,
Ngùi ngùi chạnh nhớ chuyến đò ngang.
Thuyền xưa mãi đợi người xưa lại,
Bến cũ còn chờ khách cũ sang.
Nước chảy trăm dòng về một biển,
Hoa trôi vạn nẻo biệt hai làng.
Lưng trời lũ nhạn liền đôi cánh,
Mấy giọt sương rơi lệ mấy hàng!
Thi Nang

QUÊ HƯƠNG BỪNG SÁNG

Bình minh tỏa sáng khắp muôn phương
Ngọn cỏ ven đường ướt đẫm sương
Ruộng như tấm thảm vàng hạt ngọc
Hoa mua khoe sắc tím bờ mương.

Thoăn thoắt em thơ bước tới trường
Dân làng bám đất giữ quê hương
Ríu rít chim kêu trên nhành trúc
Rì rào tre uốn cánh cung trương.

Dòng nước kênh xanh mát ruộng vườn
Lúa tăng hai vụ lúa “Nàng Hương “
Xen canh đậu phọng,dưa,cà,mướp
Thóc tốt,màu tươi đẹp xã phường.

Mờ mờ khói trắng nhạt mờ sương
“Máy phóng “phun châu lẹ khác thường
Cày máy thay trâu nghìn năm cũ
Điện về xóm ấp sáng quê hương.

Đẹp thay!Nhà lá hóa nhà tường
Ngói đỏ tô thêm cảnh phú cường
Đường nhựa trải dài trong thôn vắng
Qua hồi cực khổ:cát,bùn vương.

Quê hương bừng sáng ánh thái dương
Nghĩa xóm tình làng quý mến thương
Hiền hòa mộc mạc thân yêu quá!
Xinh người,đẹp cảnh,thắm quê hương.
             Thi Nang

NHỚ THỜI ÁO TRẮNG

Bây giờ nhớ lại cảnh quê hương,
Pháo nổ,bom rơi,phải chuyển trường!
Cách bạn,xa thầy,đi vạn hướng,
Rời nhà,bỏ lớp,đến ngàn phương.
Cành mai ủ rũ mơn thân trúc,
Lá phượng u buồn vẫy rặng dương.
Thuở ấy làng xưa đầy khói lửa,
Hồn người quyện với nắng chiều vương.
Thi Nang

VỀ THĂM XÓM CŨ

Chiều vàng ráng nhuộm góc trời đông
Gió lạnh từng cơn sóng cuốn vồng.
Biển thẳm khôn ngăn lòng dũng sĩ,
Non cao khó cản chí tang bồng.
Ra đi lúc cúc vừa khoe sắc,
Trở lại khi đào sắp nhú bông.
Gặp gỡ người yêu bên xóm cũ,
Tình trao,nghĩa kết,thắm duyên nồng.
Thi Nang

NHỚ BẠN

Lan rừng cạnh suối thoảng đưa hương,
Gợi bóng hình em buổi tựu trường.
Dõi mắt trông xa đường mịt hướng,
Quay đầu ngó lại lối mờ phương.
Thương hoài tóc mượt trên thân liễu,
Nhớ mãi vai gầy dưới tán dương.
Bạn cũ bây giờ đi khắp nẻo,
Mang nhiều kỷ niệm cõi lòng vương.
Thi Nang

BUỔI CHIA TAY

Hoa hồng hé nở ngát mùi hương,
Tiễn bước ai đi trước cổng trường.
Nhớ bạn quay về nơi hậu cứ,
Thương người ở lại chốn tiền phương.
Thầm nhìn gió lạnh mơn hàng liễu,
Lặng ngắm trăng vàng rọi khóm dương.
Xót buổi chia tay đầy kỷ niệm,
Tâm mình đọng mãi mối tình vương.
Thi Nang

VẪN CÒN VƯƠNG…

Đông về chạnh nhớ phút ly hương,
Lội suối,sang sông,vượt dặm trường.
Cánh nhạn lìa đàn qua tám hướng,
Con thuyền bỏ bến đến mười phương.
Mưa gieo hạt nhớ lên nhành liễu,
Nắng thả tia buồn xuống lá dương.
Dẫu biết người đi không trở lại,
Sao hình bóng cũ vẫn còn vương?!
Thi Nang

SÁNG NGÓNG CHIỀU CHỜ

Sáng ngóng chiều chờ chẳng thấy đâu!
Làm sao giảm bớt những cơn sầu?
Niềm thương lấp đủ dòng sông cạn,
Nỗi nhớ đong đầy đáy biển sâu.
Khắc mãi trong tâm từng tiếng ý,
Lưu hoài giữa dạ mỗi lời câu.
Âm thầm lẻ bóng bao năm đợi,
Tóc đã pha sương điểm trắng đầu.
Thi Nang

 

KẺ ĐỢI NGƯỜI MONG

Kẻ đợi người mong đến bạc đầu,
Thương thầm mỗi ý nhớ từng câu…
Lời vàng dạ đó luôn in đậm,
Ý ngọc tâm này mãi khắc sâu.
Đọng lại suốt đời hình bóng cũ,
Mang theo trọn kiếp trái tim rầu!
Thuyền đi vạn nẻo không về bến,
Sáng ngóng chiều chờ chẳng thấy đâu!
Thi Nang