Nơi này kẻ ngụ hằng mong ngóng
Nẻo ấy người đi vẫn đợi chờ
Gửi lại niềm thương tràn nét chữ
Mang về nỗi nhớ đọng bài thơ
Thi Nang
Monthly Archives: March 2020
CẢNH VƯỜN XUÂN
Sau nhà mát rượi cảnh vườn xanh
Giữa buổi chiều xuân rợp lá cành
Mít đã ra chồi sương tản chậm
Mai vừa nảy lộc gió lùa nhanh
Đầy bông mỗi chậu điều mơ thỏa
Trĩu quả từng cây việc ước thành
Ẩn chỗ quê nghèo không hám lợi
Lui về xóm cũ chẳng cầu danh
Thi Nang
TRÔNG CHỜ VẦNG TRĂNG CỔ NHẠC
Vầng trăng cổ nhạc vắng lâu rồi
Mỗi tháng trông chờ phải chịu thôi
Trỗi giọng ca mùi nghe lảnh lót
Ngân hoài đọng mãi ở lòng tôi
Thi Nang
DỊCH COVID 19 VẪN CÒN LAN RỘNG
Dịch vẫn lan truyền ở các châu
Phòng lây tránh nhiễm tự ban đầu
Người đang trở lại ngôi nhà cũ
Kẻ đã chôn vùi đáy mộ sâu
Thấy ngõ đìu hiu đừng hoảng sợ
Nhìn thân rũ rượi chớ ưu sầu
Vô cùng cảm phục ngành y tế
Cứu chữa đêm ngày chẳng ngại đâu
Thi Nang
CÙNG NHAU ĐẨY LÙI DỊCH COVID – 19
Dịch đã làm cho khổ nhất thời
Lan truyền nhiễm bệnh ở nhiều nơi
Anh hiền buổi trước còn sum họp
Chị thảo ngày sau bỗng tách rời
Dũng cảm đâu màng khi kiệt sức
Kiên cường chẳng sợ lúc tàn hơi
Cùng nhau hãy đẩy lùi vi-rút
Vững dạ bền gan để giúp đời
Thi Nang
THUYỀN ĐI BẾN ĐỢI
Mãi nhớ thuyền đi vào biển rộng
Hằng thương bến đợi ở sông dài
Trong mùa hạ đến trơ nhành liễu
Giữa cảnh đông về trụi lá mai
Đã trải bao lần hoa hé nhụy
Vừa qua những lúc nụ bung đài
Đêm ngày bảo vệ yên bờ cõi
Giữ vẹn sơn hà thỏa chí trai
Thi Nang
CHÚC NGÀY 8 THÁNG 3 NĂM 2020
Năm dài tháng rộng trôi qua
Hôm nay ngày tám tháng ba lại về
Từ thành thị đến thôn quê
Đong đầy hạnh phúc tràn trề mặt hoa
Hình hài diễm lệ thướt tha
Long lanh mắt ngọc,mượt mà tóc mây
Năm qua phấn khởi sum vầy
Nhưng do dịch bệnh năm này giảm vui
Người hăm hở,kẻ bùi ngùi
Còn trên cõi thế hay vùi mộ sâu
Chúc cho phụ nữ hoàn cầu
Thêm thanh thản trí,bớt sầu não thân
Thường xuyên giữ vững tinh thần
Tăng cường nghị lực góp phần chung tay
Đẩy lùi dịch bệnh đang lây
Làm cho thế giới ngày ngày bình yên
Thi Nang
TIẾNG GÀ TRƯA KHƠI THUỞ ĐƯA ĐÒ QUA SÔNG
Ven rào chợt trỗi tiếng gà trưa
Lẻ bóng ngồi xem những chậu dừa
Ngoảnh lại quê nghèo thương lớp cũ
Quay về ngõ quạnh nhớ trường xưa
Tình sâu tạc não còn nghe thiếu
Nghĩa nặng hằn tâm chẳng thấy thừa
Đã trải nhiều phen làn sóng dập
Qua rồi một thuở chuyến đò đưa
Thi Nang