BÌNH MINH (nđt)

Rực rỡ tia hồng của thái dương
Đoàn xe tấp nập ở trên đường
Yêu kiều vẻ ngọc đua đòi sắc
Lộng lẫy thân ngà phảng phất hương
Nỗi khổ triền miên già tới ruộng
Niềm vui rộn rã trẻ vô trường
Bình minh tất tả người xuôi ngược
Ngoạn cảnh nghe lòng mãi mến thương
Thi Nang

VÔ CÙNG CẢM PHỤC,NGƯỠNG MỘ VÀ THƯƠNG TIẾC NGUYỄN THỊ MINH KHAI!

Nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập Hội Liên Hiệp Phụ Nữ Việt Nam em viết bài thơ này xin kính tặng thầy Nguyễn Huy Dung:
VÔ CÙNG CẢM PHỤC,NGƯỠNG MỘ VÀ THƯƠNG TIẾC NGUYỄN THỊ MINH KHAI!
Ngưỡng mộ nhân tài của núi sông
Rời con giữa buổi cách xa chồng
Hình thon chẳng sợ quân thù đánh
Dáng nhỏ nào e lũ giặc còng
Dũng cảm đương đầu trong ngục thất
Kiên cường đối mặt trước xiềng gông
Vô cùng cảm phục và thương tiếc!
Nguyễn Thị Minh Khai đổ máu hồng
Thi Nang

NHỚ BẠN THƯƠNG TRÒ (nđt – bốn cặp đối ngẫu)

Ủ rũ thân nhài trên mặt đất
Đìu hiu cánh nhạn giữa lưng trời
Nhìn ra trước cửa nhành mai vẫy
Ngoảnh lại sau nhà lá nhãn rơi
Dẫu vượt sông dài luôn khắc ảnh
Dù qua biển rộng vẫn ghi lời
Trường xưa nhớ bạn về trăm nẻo
Lớp cũ thương trò ở vạn nơi
Thi Nang

NHỚ TRƯỜNG CŨ LÀNG XƯA (nđt – bốn cặp đối ngẫu)

Quả rụng bên thềm khơi nỗi nhớ
Hoa tàn trước cửa gợi niềm thương
Qua rừng bạn cũ đang vào lớp
Vượt suối trò xưa đã ở trường
Kỷ niệm hôm nào tâm mãi khắc
Ân tình thuở ấy dạ hằng vương
Đìu hiu kẻ ngụ vài thôn xóm
Lặng lẽ người đi mấy nẻo đường
Thi Nang

CHIỀU HÔM NHỚ THƯƠNG LỚP CŨ TRƯỜNG XƯA (nđt – bốn cặp đối ngẫu)

Sương mờ đã phủ bao cành mít
Nắng nhạt còn vương những quả dừa
Giữa cảnh rừng sâu tàn lá rậm
Ven đường xóm nhỏ cụm nhà thưa
Âm thầm vượt rẫy đang trồng sắn
Lặng lẽ nhìn sông chỉ thấy gừa
Ngoảnh lại quê nghèo thương lớp cũ
Trông về dặm thẳm nhớ trường xưa
Thi Nang

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC NGUYÊN TỔNG BÍ THƯ ĐỖ MƯỜI

Tiếc thương Bác Đỗ Mười
Vừa giã từ dương thế
Từ đây vĩnh biệt Người
Xót xa,đời nhỏ lệ

Tin buồn lan bốn bể
Cả nước nhớ công dày
Tiến hành lo tang lễ
Tưởng niệm đấng anh tài

Đã thoát cảnh tù đày
Luôn kiên cường nhẫn nại
Suốt mấy chục năm dài
Trải gian lao chẳng ngại

Tình sâu còn để lại
Vững chí vượt nguy nan
Chung lòng mong quốc thái
Nỗ lực giúp dân an

Dẫu khổ vẫn bền gan
Kiên trì qua bão tố
Dìu dân thoát nghèo nàn
Tài bồi cho lãnh thổ

Từ lâu,đời ngưỡng mộ
Tổ quốc mãi ghi công
Nhớ thương Người quá cố
Nghĩa nặng khắc trong lòng
Thi Nang

ĐÔI BỜ (nđt – bốn cặp đối ngẫu)

Mãi nhớ hôm nào qua chục nẻo
Hằng thương buổi ấy ngụ đôi bờ
Tình trao khắc não thêu lời nhạc
Nghĩa gửi ghi lòng dệt tứ thơ
Dẫu khổ năm dài luôn ngóng đợi
Dù đau tháng rộng vẫn mong chờ
Hình xưa để lại bao điều ước
Ảnh đẹp len vào những giấc mơ
Thi Nang

XÓM CŨ NHÀ XƯA (nđt – bốn cặp đối ngẫu)

Mây vừa dệt ảnh lồng kênh biếc
Lúa đã tô màu trải ruộng xanh
Rặng liễu đâm chồi sương phủ lá
Chòm mai nảy lộc gió ru cành
Êm đềm trước ngõ già đi chậm
Rộn rã trên đường trẻ bước nhanh
Thích ở nhà xưa vườn tĩnh lặng
Về thăm xóm cũ cảnh an lành
Thi Nang