CẶP MẮT NÀNG XUÂN

Kính chào GSTS Nguyễn Huy Dung
Thi Nang trân trọng cảm ơn GSTS Nguyễn Huy Dung đã gửi tặng cho Thi Nang và gia quyến một tập thơ TỰ VẤN VÀ DÒNG CHẢY,một món quà tinh thần vô giá.
Thi Nang nhận được vào lúc 10 giờ 30 phút,ngày 27/6/2014.
Kính chúc GSTS Nguyễn Huy Dung và gia đình luôn dồi dào sức khỏe,tràn đầy hạnh phúc.
Kính họa bài “TIA MẮT XUÂN” trích trong tập thơ TỰ VẤN VÀ DÒNG CHẢY của GSTS Nguyễn Huy Dung:
TIA MẮT XUÂN
Xuân ngắm thần tiên đôi mắt ấy
lung linh tia mắt hớp hồn say
huyền diệu ánh nhìn,yêu biết mấy
tứ thơ lai láng chở xuân đầy.

Mắt thâu tia nắng,hứng mây bay
thăm thẳm láy đen “giữa bàn tay”(*)
tự vấn lòng riêng từ tuyệt sắc.
Yêu là mắt đó chiếm hồn đây!

(*)Như trong truyện Phật nghìn mắt nghìn tay.

Bài họa:CẶP MẮT NÀNG XUÂN
Đầu năm gặp gỡ nàng xuân ấy
Cặp mắt đen tròn,dạ đắm say
Tự hỏi trần gian còn được mấy?
Long lanh gợn sóng chứa thu đầy.

Tia mắt vương vào sợi tóc bay
Thu hồn kẻ ở lúc chia tay
Nàng đi giữa buổi đào khoe sắc
Biết đến bao giờ trở lại đây!
Thi Nang

GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC

Nuôi con từ tấm bé
Con mạnh khỏe vui tươi
Trên môi nở những nụ cười
Anh em hòa thuận người người hân hoan.
Dạy con ngoan hiếu học
Luôn thích đọc văn chương
Kính thầy mến bạn yêu trường
Kính thương cha mẹ kính thương ông bà.
Luôn gìn nhà giữ nước
Thường làm phước cứu nhân
Hiến thân khi Tổ quốc cần
Kính yêu Bác,Đảng,yêu dân tộc mình.
Một gia đình hạnh phúc
Sống sung túc thảnh thơi
Cháu con thành đạt nên người
Góp phần xây dựng cuộc đời phồn vinh.
Thi Nang

LÁ RỤNG 9

Biền biệt người đi suốt dặm trường
Băng ngàn vượt suối đến mười phương
Bền gan chẳng ngại dầm mưa tuyết
Vững chí không nề trải gió sương
Trở lại thôn nghèo luôn lặng nhớ
Quay về xóm nhỏ mãi thầm thương
Bao ngày cách trở hằng mong đợi
Sum họp gia đình ở cố hương.
Thi Nang

LÁ RỤNG 8

Để khách đăng trình dạ xót thương
Đêm ngày da diết nhớ quê hương
Trông về bến cũ sương mờ lối
Ngoảnh lại sông xưa khói mịt đường
Khổ cực đìu hiu đời viễn xứ
U buồn lạnh lẽo kiếp tha phương
Đơn thân lẻ bóng sầu cô quạnh
Biền biệt người đi suốt dặm trường
Thi Nang

LÁ RỤNG 7

Ngoảnh lại cây che khuất nẻo đường
Bên lề tha thướt rặng thùy dương
Nhìn hoa ủ rũ rơi trên mộ
Ngắm lá âu sầu rụng dưới mương
Một cụm xương tàn phơi nắng gió
Hai chòm cỏ úa trải mưa sương
Ai nằm ở đấy cùng thiên địa
Để khách đăng trình dạ xót thương.
Thi Nang

LÁ RỤNG 6

Lá rụng âm thầm dưới nắng sương
Phương đoài le lói ánh tà dương
Ngàn mây lững thững viền triền núi
Vạn cỏ im lìm nép mép mương
Lặng lẽ bèo trôi khơi nỗi nhớ
Lờ đờ nước chảy gợi niềm thương
Xa trông cánh nhạn bay về tổ
Ngoảnh lại cây che khuất nẻo đường.
Thi Nang

LÁ RỤNG 5

Man mác hồn quê trải dặm trường
Thôn nghèo bóng nhỏ mãi còn vương
Suốt đời khắc não tình đôi lứa
Trọn kiếp ghi tâm nghĩa bạn đường
Gìn giữ trong đầu hình đất nước
Chập chờn trước mắt cảnh quê hương
Người đi lặng lẽ trên rừng núi
Lá rụng âm thầm dưới nắng sương.
Thi Nang

LÁ RỤNG 4

Thấy cảnh nao lòng nhớ cố hương
Buồn thu đọng lại ở ven đường
Gieo sầu xuống lá nhiều mong đợi
Rải tủi lên cành lắm xót thương
Tuyết lạnh rơi đầy chân viễn xứ
Sương mờ phủ kín bước tha phương
Tâm người trĩu nặng tình non nước
Man mác hồn quê trải dặm trường.
Thi Nang

LÁ RỤNG 3

Trôi nổi bồng bềnh dưới khói sương
Đem tình chôn xuống đáy sông Tương
Chim xanh thuở ấy không còn nẻo
Lá thắm ngày nay đã mất đường
Tối tối xa trông vầng bạch nguyệt
Chiều chiều lặng ngắm bóng tà dương
Đứng nhìn lá rụng bay theo gió
Thấy cảnh nao lòng nhớ cố hương
Thi Nang