RẮN CHÀM QUẠP VÀO LỚP HỌC NĂM XƯA (nđt)

Vào những năm 1977,1978,tôi được phân công về vùng sâu vùng xa để dạy học (thuộc xã Tân Lập),tôi đã dạy gần hết chương trình,hôm đó tôi tận tâm giảng tiết toán cuối của chương trình,khi giảng xong,tôi đến đứng bên chiếc ghế của giáo viên và nói lời chia tay với các học trò trước khi về nghỉ hè,đồng thời gửi lời chúc sức khỏe và lời hỏi thăm ân cần về gia đình của các em,tôi thấy gương mặt của các em hơi buồn và nhìn xuống,trong số đó có một em tên Nguyễn Thị Gái Nhỏ bỗng hốt hoảng kêu lên:”Thầy ơi!Con rắn ở gần chân thầy đó!”.Tôi nhìn xuống phía dưới bàn giáo viên thì thấy một con rắn Chàm Quạp chửa đã quấn mình vào thanh ngang ở dưới bàn để cho giáo viên để chân,chỉ chừa ra phần đầu và mình của nó khoảng một tấc (10cm),đầu của nó nghênh lên và lưỡi của nó lè ra.Tôi rút chân ra và lùi nhẹ về phía sau lưng một khoảng cách an toàn.Học trò chạy ra lấy cây vào đập chết con rắn ấy!Một lát sau con rắn Chàm Quạp đực bò vào lớp học và cũng bị học trò đập chết!Nếu học trò không thấy và tôi ngồi xuống ghế giáo viên và gác chân lên thanh ngang để nghỉ chân thì không biết điều gì sẽ xảy ra?Ôi!Một phen hú vía!Đa tạ trời đất,tổ tiên,ông bà đã che chở phù hộ cho tôi.Từ đấy tôi luôn nhớ mãi khuôn mặt,ánh mắt và lới nói của em Nguyễn Thị Gái Nhỏ và suốt đời cảm ơn em đã cứu mạng cho tôi.Bây giờ ngẫm nghĩ lại,tôi viết bài thơ này để lưu dấu chặng đường đã qua:
RẮN CHÀM QUẠP VÀO LỚP HỌC NĂM XƯA (nđt)
Ngôi trường ở giữa mấy lùm le
Những học trò ngoan sắp nghỉ hè
Nhẫn nại thân gầy đang đứng giảng
Chuyên cần lớp giỏi đã ngồi nghe
Bên bàn mặt ủ chân thầy rút
Cạnh bảng đầu nghênh lưỡi rắn lè
Mãi tạc vào tâm lời Gái Nhỏ
Bây giờ ngẫm lại khiến lòng se
Thi Nang

THẦY TRÒ CÙNG VƯỢT QUA GIAN KHỔ (nđt)

THẦY TRÒ CÙNG VƯỢT QUA GIAN KHỔ (nđt)
Những học sinh nghèo thuở chiến tranh
Trường xưa đã ẩn dưới muôn cành
Bao ngày pháo nổ nhà xiêu vẹo
Mấy buổi xe càn cột gãy nhanh
Dẫu khổ luôn rèn cho chí toại
Dù nguy vẫn luyện để danh thành
Thầy cô vượt khó truyền câu chữ
Đẹp mãi trong đời lúc tuổi xanh
Thi Nang
Bài họa 1
NHỚ TRƯỜNG CŨ
(Nđt)

Thời cũ trường ta rặt mái tranh
Bên hàng cổ thụ đứng chen cành
Những thầy cô giáo xưa truyền thụ
Bao bạn bè ta sớm trưởng thành
Xây nếp học hành khuôn mẫu chuẩn
Dựng nền văn hóa điển hình nhanh
Xa rồi nỗi nhớ càng sâu đậm
Kỷ niệm theo người mãi thắm xanh.
PH
NHỚ TRƯỜNG XƯA (nđt)
Ngôi trường chỉ có một nhà tranh
Dựng giữa ngàn cây lá phủ cành
Những lúc tương phùng hoa nở rộ
Bao lần tiễn biệt gió lùa nhanh
Yêu nghề buổi nọ về thôn xã
Mến trẻ ngày nao giã thị thành
Cảnh cũ quê nghèo tâm lắng đọng
Quên rồi lại nhớ thuở đầu xanh
Thi Nang

NHỚ TRƯỜNG CŨ (Nđt)

Bài họa
NHỚ TRƯỜNG CŨ
(Nđt)

Thời cũ trường ta rặt mái tranh
Bên hàng cổ thụ đứng chen cành
Những thầy cô giáo xưa truyền thụ
Bao bạn bè ta sớm trưởng thành
Xây nếp học hành khuôn mẫu chuẩn
Dựng nền văn hóa điển hình nhanh
Xa rồi nỗi nhớ càng sâu đậm
Kỷ niệm theo người mãi thắm xanh.
PH
NHỚ TRƯỜNG XƯA (nđt)
Ngôi trường chỉ có một nhà tranh
Dựng giữa ngàn cây lá phủ cành
Những lúc tương phùng hoa nở rộ
Bao lần tiễn biệt gió lùa nhanh
Yêu nghề buổi nọ về thôn xã
Mến trẻ ngày nao giã thị thành
Cảnh cũ quê nghèo tâm lắng đọng
Quên rồi lại nhớ thuở đầu xanh
Thi Nang

NGOẠN CẢNH LÚC TÀN ĐÔNG (nđt-một vần-bài họa 2)

NGOẠN CẢNH LÚC TÀN ĐÔNG (nđt-một vần-bài họa 2)
Khung trời ảm đạm lúc tàn đông
Gió thổi từng cơn lạnh lẽo đồng
Mở ngõ thường xem tràm rợp bóng
Thăm vườn chợt thấy bưởi đầy bông
Bao lần ngắm quả mong người chuộng
Những lượt nhìn cây nhớ kẻ trồng
Đã trải năm dài qua tháng rộng
Kiên trì nỗ lực góp nhiều công
Thi Nang

RỘNG CỬA TÂM HỒN
(Họa nguyên vận)
.
Rộng cửa tâm hồn đón rạng đông
Sương mai nhẹ xốp trải nương đồng
Mây xinh ấm áp vờn yêu nụ
Nắng đẹp êm đềm sưởi mến bông
Đức lễ cha gieo chiều bón tỉa
Nghĩa nhân mẹ cấy sáng vun trồng
Tháng ngày tích tụ hương dồi quả
Hạnh phúc đong đầy chẳng quản công
.
Hà Nội, ngày 4-5-2018
Tiến Vượng

GIỌT NƯỚC RƠI KHƠI NHIỀU KỈ NIỆM (nđt)

Màn mây xám xịt giữa lưng trời
Bưởi mận mai dừa đẫm nước rơi
Ngắm trận mưa vùi hoa ủ rũ
Nhìn cơn gió giật cỏ tơi bời
Đường xưa nhớ bạn về trăm nẻo
Lối cũ thương mình trải chục nơi
Gợi nỗi buồn đau nhiều trắc trở
Còn lưu kỉ niệm mãi trong đời
Thi Nang