XÓT THƯƠNG

Từ ngày cách trở đôi phương
Chân trời góc bể biết đường nào thăm
Nhìn về chốn ấy xa xăm
Buồn hòa quyện với tháng năm đợi chờ
Chiều vàng lá dệt vần thơ
Đan vào nỗi nhớ sợi mơ sợi sầu
Dặm trường biền biệt bóng câu
Mịt mờ sương khói tìm đâu bây giờ?
Để người ở lại ngẩn ngơ
Bơ vơ ngắm lá thẫn thờ trông mây
Vầng trăng thuở trước còn đây
Trăm hoa vạn cỏ ngàn cây rầu rầu
Lắng hồn theo giọt mưa ngâu
Mong cho ô thước bắt cầu qua sông
Nén bao kỷ niệm vào lòng
Xót thương cỏ nội hoa đồng xóm quê
Thi Nang

 

VƯỜN CÂY CẢNH

Người thường chăm chút tốt cây ơi!
Mến cảnh nên ta tỏ mấy lời:
Đổi chậu vun phân bền vững gốc
Đơm hoa kết quả thắm tươi đời
Thân xinh sẽ hết cành khô đổ
Dáng đẹp không còn lá héo rơi
Điểm sắc tô màu cho vạn ngõ
Từng chiều hóng gió,dạo quanh chơi
Thi Nang

NHỚ THƯƠNG

Đêm hè rả rích hạt mưa rơi
Gợi lại năm nào bạn với tôi
Thuở ấy kề vai về một lối
Bây giờ rẽ bước ở hai nơi
Hình xưa khắc đậm vào tâm nhớ
Bóng cũ chìm sâu để dạ vùi
Đọng mãi trong lòng bao kỷ niệm
Thương hoài trọn kiếp đấy người ơi!
Thi Nang

LẠC LÕNG

Bây giờ đất khách đã vào thu
Ở chốn quê nhà gió hạ ru
Bến cũ vườn hoang vàng nắng quái
Nhà xưa ngõ vắng trắng sương mù
Bơ vơ cuối nẻo tìm nơi trú
Lạc lõng bên đường kiếm chỗ tu
Cho đến khi nào tim hết đập
Là ta thoát khỏi cảnh ao tù
Thi Nang

LÒNG SON

Suốt đời gìn giữ trái tim son
Mãi ước trăm năm được vẹn tròn
Nuốt lệ thương người về cuối biển
Ôm lòng xót kẻ ở đầu non
Bền tâm ngóng đợi dù gan héo
Vững dạ chờ mong dẫu gót mòn
Sóng cả không làm thay đổi chí
Bao ngày bến vẫn nhớ thuyền con
Thi Nang

DỪNG BƯỚC SÔNG HỒ

Mỏi gối chồn chân sắp xuống mồ
Từ đây giã biệt bước sông hồ
Treo cung chẳng sợ sương đông lạnh
Gác kiếm không màng nắng hạ khô
Sáng sáng thăm vườn cành trĩu quả
Chiều chiều tưới bưởi nước lưng xô
Việc nhà phụ giúp cho chu tất
Phó mặc hiền thê sắm sửa đồ
Thi Nang