SAY TÌNH ẤP MỘNG

Say tình ấp mộng lạnh tàn đông
Lệ ứa người thương xót má hồng
Đài nát héo hoa sầu bến vắng
Nhụy nhàu khô lá tủi vườn không
Hai lần gặp lại còn lưu luyến
Một lượt xa lìa vẫn ngóng mong
Hoài nhớ mãi đau tim nhói buốt
Cay chua lắm khổ nỗi buồn lòng
 
Lòng buồn nỗi khổ lắm chua cay
Buốt nhói tim đau mãi nhớ hoài
Mong ngóng vẫn lìa xa lượt một
Luyến lưu còn lại  gặp lần hai
Không vườn tủi lá khô nhàu nhụy
Vắng bến sầu hoa héo nát đài
Hồng má xót thương người ứa lệ
Đông tàn lạnh mộng ấp tình say
Thi Nang

 

HAI ĐẦU NỖI NHỚ

Từ hôm cách trở ở hai đầu
Đọng mãi trong đời dẫu bể dâu
Vạn núi khôn ngăn lòng ngóng đợi
Nghìn sông khó cản dạ đau sầu
Đường xưa gót ngọc còn in đậm
Nẻo cũ thân ngà đã khắc sâu
Thờ thẫn xa trông mờ khói bụi
Mắt buồn ướt đẫm giọt mưa ngâu
Thi Nang


 

MỜI HUYNH

Mời huynh cụng chén xỉn cùng Nang
Chớ vội thăng thiên ngắm chị Hằng
Mượn ánh dương hồng khai cửa chắn
Nhờ vầng nguyệt sáng khóa rèm ngăn
Tài dùng đảo hải dồn sông cạn
Trí để di sơn lấp biển bằng
Thu cả càn khôn vào túi gấm
Chọn phần tinh túy viết thơ văn
Thi Nang

NHỚ NỘI

Lúc cháu đôi mươi,nội đã già
Oằn vai gánh lúa giữa chiều tà
Lưng khòm tai lảng sương pha tóc
Gối mỏi chân chồn nắng cháy da
Bắt cá mò cua nơi ruộng vắng
Tìm rau nhặt củi chốn đồng xa
Nay về chẳng thấy bà đâu nữa!
Thương nhớ vô cùng,giọt lệ sa!
Thi Nang

KHỐI THƠ VĂN

Chúc mừng Đồng Lão ghé thăm Nang
Mời bạn nâng ly” thưởng ngoạn Hằng”
Thả chữ xuyên qua đường núi cách
Gieo vần vượt khỏi nước sông ngăn
Cầm tay siết chặt tình “huynh đệ”
Múa bút hằn sâu nghĩa “hữu bằng”
Thư quán ta về vui hội ngộ
Chung lòng cùng nối khối thơ văn
Thi Nang

 

ĐỢI MONG

Buồn thu chưa dứt lại sầu đông
Thấp thoáng bên sông một bóng hồng
Kẻ ở nơi này luôn xót mãi!
Người về nẻo ấy có chờ không?
Dù xa vạn dặm còn lưu luyến
Dẫu cách đôi bờ vẫn ngóng mong
Biết đến bao giờ mình gặp gỡ
Cho vơi nỗi nhớ ở trong lòng
Thi Nang

YÊU YÊU

Yêu rồi yêu nữa lại yêu yêu
Yêu hết đời mình chửa hết yêu
Dẫu khổ nhưng mà nhiều kẻ thích!
Dù đau sao lại lắm người yêu?
Giữ gìn hạnh phúc cho tròn nguyện
Xây dựng gia đình để vẹn yêu
Phải biết dìu qua cơn sóng gió
Một lòng chung thủy với tình yêu
Thi Nang

ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN

Đông qua sẽ đến cảnh xuân hồng
Ánh nắng lung linh sưởi ấm lòng
Lấy trí hiền nhân mà gạn đục
Đem tài quân tử để khơi trong
Quên đi tủi cực,đừng than thở
Dứt bỏ u sầu,chẳng ngóng mong
Muốn hết buồn đau nên diệt dục *
Vì đời có có lại không không **
Thi Nang
*diệt dục:từ mượn của nhà Phật nghĩa là “dứt bỏ lòng ham muốn”
**Từ mượn của nhà Phật: “sắc tức thị không” hoặc “sắc sắc không không”