NHỚ NGÀY ẤY

Sân nhà lá trải vàng một góc
Gió thổi lao xao tụ lá bay
Trời cao mây trắng toàn nỗi nhớ
Cái thời xa ấy hẳn đã qua.
Một thân một nghiệp về nơi mới
Cuộc sống đầu đời chốn xa quê
Lăm năm từ đấy nơi rừng núi
Vất vả bao phen nỗi nhọc nhằn.
Về nơi đất mỏ người đông lắm
Miền tây cũng rừng với núi cao
Nhiều than lắm bụi vương đường phố
Cuộc sống từ đây đã khá lên.
Du Nguyen