THƯƠNG XÓT

Bồi hồi chạnh nhớ phút ly hương
Mang bóng hình ai suốt dặm trường
Vượt núi,qua sông về vạn nẻo
Băng rừng,lội suối đến ngàn phương
Niềm thương lắng xuống miền sơn cước
Nỗi nhớ dâng trào sóng đại dương
Xót liễu mong chờ nơi bến cũ
Trông cành lá rũ,mắt sầu vương
Thi Nang

NỖI ĐAU…!

Thời gian lặng lẽ dần trôi
Trông về bến cũ bồi hồi nhớ thương
Từ ngày xa cách quê hương
Ngậm ngùi luyến tiếc con đường thuở xưa
Trải bao sớm nắng chiều mưa
Trăng tròn rồi khuyết đã vừa năm năm
Người đi vào chốn xa xăm
Để người ở lại âm thầm đợi mong
Dặm trường cách núi ngăn sông
Hai nơi đôi nẻo nghe lòng xót xa
Vượt qua gian khổ phong ba
Quay về thăm lại quê nhà thân yêu
Vườn xưa vàng vọt nắng chiều
Lối xưa giờ đã có nhiều đổi thay
Hương cau hương bưởi còn đây
Mà người năm cũ xa bay đâu rồi?
Lặng nhìn nước cuốn hoa trôi
Thả hồn theo chiếc lá rơi trên dòng
Hòa vào ngọn gió mùa đông
Lắng sâu xuống tận đáy lòng nỗi đau…!
Thi Nang

NHỚ THƯƠNG

Ngôi trường đọng lại mãi trong tôi
Bến cũ ngày nay cách biệt rồi
Ông lái âm thầm nhìn nước cuốn
Con đò lặng lẽ vượt dòng trôi
Nhờ chim chở nhớ về rừng suối
Gửi gió mang thương đến núi đồi
Những nẻo đường qua đầy kỷ niệm
Ngôi trường đọng lại mãi trong tôi
Thi Nang

NHỚ LẠI CHẶNG ĐƯỜNG QUA

Nỗi nhớ vương đầy ánh mắt tôi
Thương đàn em nhỏ chốn xa xôi
Dặm dài chẳng ngại chân dồn bước
Sông rộng không nề nước cuốn trôi
Vững chí xuyên rừng,bơi lướt sóng
Bền tâm lội suối,vượt qua đồi
Chung tay góp sức cho đời đẹp…
Thấm thoát đầu xanh đã bạc rồi!
Thi Nang

XUÂN VỀ…XUÂN ĐI…

Xuân về rồi lại xuân đi
Niềm vui chưa cạn,chia ly đôi đường
Để người ở lại nhớ thương
Để người ngàn dặm vấn vương tơ lòng
Từ đây cách núi ngăn sông
Dù xa nhưng vẫn ước mong sum vầy
Bây giờ cánh nhạn rẽ bầy
Ngẩn ngơ sóng nước trời mây lạnh lùng
Ước mơ sớm được trùng phùng
Xuân về sum họp,ta cùng đón xuân

Thi Nang

TẠM BIỆT XUÂN

Nhớ mới hôm nào đợi đón xuân
Mà ngày nay phải sắp xa xuân
Vài chung tiễn biệt nồng trời hạ
Một chén chia lìa lạnh đất xuân
Ấp tủi ôm sầu băng sóng gió
Gom thương góp nhớ trải đường xuân
Bao giờ nhìn thấy hoa đua nở
Én lại quay về với dáng xuân
Thi Nang 

XUÂN QUÊ NGƯỜI

Người đi để lại một phương trời
Nhớ mãi thương hoài hỡi bạn ơi!
Viễn xứ xuân về lòng quặn thắt
Tha hương tết đến dạ tơi bời
Hình xưa vẫn đọng trong tâm khảm
Bóng cũ còn in giữa cuộc đời
Kẻ ở quê nhà luôn ngóng đợi
Bao ngày mắt dõi chốn xa khơi
Thi Nang