ĐẦU XUÂN MAI NỞ 2 ( Ngũ độ thanh )

Giữa buổi xuân về đẹp dáng thanh
Màu hoa rực rỡ điểm tô cành
Thường trông những lượt ra chồi thắm
Đã ngắm bao lần nở nụ xanh
Ẵm lộc vô thềm mong chí thỏa
Bồng mai lại ngõ chúc công thành
Dân giàu,nước mạnh luôn bền vững
Thịnh phố,yên làng mãi nổi danh.
Thi Nang
( 05-02-2014 )

BẠCH MAI

Lặng ngắm màu mai đã mấy lần
Xanh đài trắng cánh đẹp thềm sân
Ve tràng giỡn nhụy bầy ong thích
Kiếm mật tìm hương lũ bướm cần
Vạn thuở gìn tâm cho vẹn nghĩa
Muôn đời giữ tiết để tròn ân
Nhìn hoa chạnh nhớ người năm cũ
Cách biệt lâu rồi hỡi cố nhân!
Thi Nang

 

 

MAI ( Ngũ độ thanh,bát láy,độc vận )

 

image

Xuân về lộng lẫy mảnh vườn mai
Lặng lẽ bên thềm ngắm vẻ mai
Nảy lộc,đâm chồi,xinh xắn ngõ
Mơn cành,vẫy lá,dịu dàng mai
Âm thầm nở nụ tô màu cánh
Rực rỡ khoe tràng điểm sắc mai
Những phút an nhàn khi ngoạn cảnh
Trong lòng nhẹ nhõm lúc gần mai.
Thi Nang
(Mùng 3 Tết Giáp Ngọ
02/02/2014)

ĐẦU XUÂN MAI NỞ (Ngũ độ thanh)

image

Khu vườn rực rỡ dưới trời thanh
Những đóa hoàng mai nở rợp cành
Dãi nắng dầm sương ngời lộc đỏ
Bung tràng mở nhụy mướt đài xanh
Từng xuân điểm sắc miền sơn dã
Mỗi tết hòa hương cảnh thị thành
Lặng lẽ nhìn hoa,lòng sảng khoái
Tươi màu đẹp dáng mãi lừng danh
Thi Nang
( 01/01/2014 Âm lịch )

ĐÓN XUÂN CANH DẦN

Tiễn bước trâu đi rước cọp về
Trời thanh nắng dịu khắp tư bề
Người chăm chút kiểng xinh đường phố
Kẻ sửa sang nhà đẹp xóm quê
Rực rỡ mai vàng thân mảnh khảnh
Um tùm bưởi biếc lá sum sê
Trên không én lượn mừng năm mới
Gió thoảng mơn man sợi tóc thề…
Thi Nang

ĐỌNG LẠI

Thấy cảnh bên nhau khoảng bốn giờ
Chong đèn lấy bút họa bài thơ
Thầm mừng chúc bạn thêm vui vẻ
Lặng ước mong mình bớt vất vơ
Ở quán sum vầy tay dệt mộng
Nơi nhà cách trở mắt thêu mơ
Sang năm cố gắng về tương ngộ
Cuộc sống làm sao biết chữ ngờ?

Cuộc sống làm sao biết chữ ngờ?
Dù nhiều lận đận vẫn còn mơ
Tuy nghèo thấy của không thèm vét
Dẫu khổ nhìn tiền chẳng muốn vơ
Uống ánh trăng rơi hòa chén rượu
Lay nhành hoa rụng hóa câu thơ
Âm thầm ngắm ảnh trong vi tính
Đọng lại lòng ta mãi đến giờ
Thi Nang

 

SÁNG CUỐI ĐÔNG

Phương này se lạnh lúc tàn đông
Lãng đãng sương rơi trắng cánh đồng
Ríu rít chim chuyền cành phượng vĩ
Rì rào gió thổi lá tầm vông
Nhìn vầng trăng xuống pha màu bạc
Ngắm mặt trời lên ửng sắc hồng
Kẻ ở quê nhà giờ có biết?
Người về cuối biển nhớ đầu sông!
Thi Nang

CẢM ƠN QUÍ HỮU

Trên dòng sóng cuộn kiếp bèo trôi
Cảnh cũ vườn xưa khép lại rồi
Lặng ngắm tơ tằm không dệt nữa!
Thầm nhìn lưới nhện cũng đành thôi!
Xa rừng cánh nhạn luôn thương tổ
Cách núi con người vẫn nhớ nôi
Biển rộng sông dài đâu bến đỗ?
Chân thành cảm tạ bạn thăm tôi
Thi Nang

CHỈ TIẾC THƯƠNG NGƯỜI

Đường đời vạn nẻo biết dừng đâu!
Muốn vượt qua sông cứ bắc cầu
Vợ đẹp chăm làm không sợ khổ
Con ngoan hiếu học khỏi lo rầu
Quay về lối cũ thành hồ rộng
Trở lại thôn nghèo hóa vực sâu
Chẳng ngại cho thân mà chỉ tiếc
Thương người đổ vỡ mối duyên đầu!
Thi Nang